Editor: Tây An
Một cuộc gặp ngẫu nhiên nơi sa mạc, cũng không hóa thành phong hoa tuyết nguyệt trong cuộc đời của Tiết Xán Đông.
Mấy chén rượu xong, họ kết thúc buổi cộng ẩm.
Cô nói: “Có duyên gặp lại.”
Anh gật gật đầu, cười đưa cô trở về phòng.
Ngày hôm sau, anh lên đường, cô thì tiếp tục làm nhà.
Nhoáng một cái nửa năm, vận mệnh đột nhiên thay đổi.
…
Tháng mười là mùa đẹp nhất Thiên Hải. Khí hậu vừa hay, cây xanh sum suê.
Ở công trường kiến trúc Bắc ngoại ô, các công nhân đang kết bạn ngồi cùng nhau, hưởng dụng thời gian cơm trưa hiếm hoi. Đây là thời điểm rảnh rỗi nhất trong ngày, ăn no nê xong lại chợp mắt, có thể so với thần tiên sống.
Vậy mà sự tường hoà hôm nay, cũng chẳng tiếp tục bao lâu.
Một tiếng kêu sợ hãi đột nhiên vang vọng công trường, một thiếu niên tóc đỏ, chỉ vào cái bóng lảo đảo trên giàn giáo trên không trung, chưa tỉnh hồn gào: “Có người –! Có người –! Có người nhảy lầu!”
“Hả–?!”
“Làm sao thế?! Làm sao thế?!”
“Trời ạ! Trời ạ! Là ai vậy!”
Nhân viên lập tức vây quanh, cùng nhìn lên trên, toàn bộ công trường mau chóng ồn ào.
Sau đó, từ đốc công đến người phụ trách, lại đến công an cứu hộ phòng cháy, từng người mau chóng chạy đến, hiện trường lập tức chật như nêm cối.
Tiết Xán Đông ngồi trong xe ven đường, đọc sách như không có việc gì, hoàn toàn không bị bên ngoài quấy nhiễu. Mà so sánh đối ngược với anh, là Nguyên Sâm ngồi ở bên cạnh.
Nguyên Sâm là tổng thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-co/1078194/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.