Chương trước
Chương sau
Gần nửa tháng trời Bá Đồ muốn tìm ra kẻ moi tim kia nhưng cuối cùng vẫn là không có kết quả.
Kẻ moi tim hành độn vô cùng cẩn thận, lại ra tay vô cùng quyết đoán, thu dọn hiện trường rất chuyên nghiệp.
Nhưng nửa tháng tìm tòi của hắn cũng không phải là hoàn toàn vô ích.
Hắn đã tìm ra được mối liên hệ của những người đã bị giết.
Tất cả họ đều từng có mặt trong một buổi đấu giá ngầm diễn ra vào một tháng trước.
Trước lúc vụ án đầu tiên mà kẻ moi tim giết người.
Mà vụ đấu hội đó lại là do tổ chức của Hoàng Cáo tổ chức.
Có được thông tin, hắn liền đi đến đây để hỏi thông tin.
Và đó là một quyết định vô cùng đúng đắn.
Từ những tài liệu ghi chép mà hắn đã đọc được thì vào cái ngày hội đấu giá có 23 nhóm người từng tham dự.
Mà kẻ moi tim bị tình nghi kia cũng có mặt.
Chỉ khác với những nhóm người khác luôn có vài người trở lên đi theo cùng mà kẻ này chỉ đi một mình.
Hơn nửa kẻ moi tim kia còn là người đắt thủ chiếm được món đồ trong đấu giá hội.
Chính vì lẽ đó nên bên phía tổ chức mới ghi chép được nhiều thông tin về đối phương như vậy.
Vừa đi trở về phòng trọ, Bá Đồ vừa suy nghĩ về đông cơ của kẻ moi tim.
Vấn đề có chút lớn đây.
Là báo thù cá nhân hay là vấn đề chính trị.
Theo như những thông tin bây giờ hắn có được thì những người kia không chiếm được món đồ, nên muốn cường đoạt đồ vật từ trong tay của kẻ moi tim.
Nhưng họ không ngờ tới đối phương lại mạnh như thế và kết quả là một cuộc báo thù đầy máu tanh.
Nhưng giả thuyết này vẫn có rất nhiều lỗ hỏng.
"Cậu nói xem món đồ kia có phải là thật không?"
Man Nguyệt Thiên cũng đang suy nghĩ về những gì vừa mới xem được lúc nãy.
"Có thể, hẳn là thật đi!"Bá Đồ không chắc lắm trả lời.
— QUẢNG CÁO —

Bá Đồ không cho rằng sau khi thấy đồng xu kia mấy người họ lại dám cung cấp thông tin giả cho hắn, nhưng...
"Như thế thì rất là lạ, món đồ quan trọng như thế tại sao lại không có lực lượng chính quyền nào chú ý tới chứ?"
Đúng là rất lạ.
Món đồ trong buổi đấu giá kia là một bản chép tay ghi về quy trình chế tạo cổ vật được tìm thấy ở trong một di tích cổ.
Nói chính xác hơn là một phần bản chép ghi về quy trình chế tạo.
Cổ vật, từ sau thời kì lịch sử bị bỏ trống thì không ai sản xuất được nữa.
Mọi quy trình, phương pháo chế tạo đều đã mất.
Đã có rất nhiều nhà nghiên cứu muốn tìm ra cách thức hoạt động cũng như phương pháp chế tạo cổ vật, nhưng tất cả đều thất bại.
Kể cả hắn lúc trước cũng từng nghiên cứu qua nhưng cuối cùng cũng chẳng mấy khả quan.
Cổ vật có nhiều loại khác nhau nhưng có một điểm chung của các loại cổ vật chính là không cần ma lực truyền vào.
Có thể cần truyền ma lực vào để kích hoạt cổ vật nhưng sau đó thì không cần, nó có thể tự duy trì hoạt động.
Bản chất của cổ vật là một vật dụng hỗ trợ ma thuật.
Chỉ là cổ vật khác với dụng cụ hỗ trợ ma lực thông thường ở chỗ nguồn lưu trữ ma lực.
Giống như một cục pin, bên trong lỗi của cổ vật chính là trung tâm lưu trữ lại ma lực.
Và cái lỗi này mới chính là công nghệ mà tới hiện tại không ai có thể làm ra được.
Các vật dụng cụ hỗ trợ ma thuật hiện nay đều không có lỗi lưu trữ ma lực, nên mỗi lần dùng đều phải cần người sử dụng truyền ma lực vào.
Mà vật chất bán dẫn của hắn chế tạo ra thì khá hơn đôi chút.
Nó có thể trong thời gian ngắn lưu trữ lại ma lực nhưng chỉ được tối đa khoảng bốn năm tiếng.
Sau đó số ma lực bên trong vật chất bán dẫn sẽ phân tán ra hết môi trường bên ngoài.
So với khả năng lưu trữ hàng ngàn năm không thất thoát, thì chút ít thời gian lưu trữ của đó chẳng đáng kể vào.
Việc có thể lưu trữ hay không lưu trữ ma lực trong một dụng cụ ma thuật có tính quyết định rất trọng yếu.
Một người bình thường cầm một dụng cụ ma thuật thông thường thì chẳng làm được chuyện gì.
— QUẢNG CÁO —

Nhưng nếu người đó cầm trên tay một cổ vật thì có thể giết chết một ma pháp kiếm sĩ hoặc một phù thủy đầy tài năng.
Đặc biệt là trong một trân quyết chiến của các cao thủ đang ngang tài ngang sức, thì việc sử dụng cổ vật hay một dụng cụ ma thuật thông thường sẽ ảnh hưởng rất lớn đến kết quả.
Trong trận chiến đầu tiên của hắn với Lâm Kiếm Thần kia, cũng là vì ông bác dùng đến cổ vật mà khiến hắn bị chém một nhát trọng thương.
Cổ vật có thể nói là vô cùng trọng yếu.
Nhưng chúng chỉ có thể khai thác từ từ các khu di tích.
Mà các khu di tích bây giờ đã không còn nhiều nữa, đa phần đã bị khai thác hết.
Trong thời gian cổ vật dần khan hiếm này, một bản chép tay ghi về quy trình chế tạo cổ vật lại xuất hiện.
Dù chỉ là một phần của bản chép tay thôi, nhưng khẳng định sẽ có một cuộc tranh đoạt đổ máu sẽ diễn ra.
Mà chính quyền khẳng định cũng sẽ không bỏ qua cơ hội chiếm đoạt bản ghi chép.
Thế mà nay bản ghi chép ngoài được bí mật buôn bán ở đấu giá hội ngầm, cùng với một kẻ giết người hành loạt ra thì chẳng còn động tĩnh gì khác nữa.
Quan trọng nhất là cái bản ghi chéo này ở đâu mà ra.
Từ di tích kiếm được hay sao?
Thật nực cười.
Người ngoài không biết nhưng hắn thì biết rõ.
Tất cả đồ vật trong di tích đều bị các quốc gia chiếm giữ.
Dù chỉ là một cục đá cũng không thể mang ra được bên ngoài được.
Mọi thứ được cho là trong di tích cổ đem ra đều là do quốc gia cô ý đem ra ngoài.
Hoặc là nội bộ trộm lấy rồi bán ra.
Cổ thạch mà lúc trước hắn đem ra bán đấu giá hội cũng là như vậy.
Nhưng tấm cổ thạch kia so với bản ghi chép bây giờ là hoàn toàn không thể so sánh.
Lão già quốc vương cũng sẽ không để cho thứ quan trọng như bản ghi chép dạng này bị lộ ra bên ngoài.
Vậy bản ghi chép từ đâu ra?
— QUẢNG CÁO —
Tại sao lại là Dục Vong thành?
Còn kẻ moi tim kia rốt cuộc là gì?
Mà tại sao lại là ba ngày làm một vụ giết người?
Tất cả đều một đống câu hỏi mà Bá Đồ hắn không có câu trả lời.
Vừa đi vừa suy nghĩ, không biết qua bao lâu, hai người họ đã đến được nhà trọ.
Dù kẻ moi tim bí ẩn đã làm cho mọi người có phần hoảng sợ nhưng mọi hoạt động trong thành vẫn luôn được duy trì.
Những cô gái mỹ miều ngồi trước cửa sổ vẫy tay mời gọi du khách.
Hay những nhà trọ đầy ấp tiếng cười đùa cùng những tiếng hoan hỉ ân ái.
Bá Đồ tiến vào trong nhà trọ thì bắt gặp lấy những ánh mắt nóng bỏng của những nữ nhân ăn mặc gợi cảm đang ngồi ở sảnh đợi.
Bá Đồ đối với mấy cái nhìn này luôn là một mặt không quan tâm, nhưng trong thâm tâm hắn luôn kêu gào thầm khổ.
Những cô gái ở đây thật sự rất xinh xắn, mà họ lại còn ăn mặt như thế thiếu vải thì ai chịu cho nổi.
Nhưng đây chỉ là mới vào nhà trọ thôi, những chuyện sắp tới còn làm cho hắn kêu gào nhiều hơn.
Đi vào phòng của mình Bá Đồ liền ngã lưng xuống giường, còn mắt hắn thì cứ liếc nhìn vào cánh cửa phòng tắm đang được đóng chặt.
Bên trong phòng tắm rì rào tiếng xối nước, cùng âm thanh cọ rửa liên tục kích thích vào thính giác của Bá Đồ.
Nếu không phải Bá Đồ nghị lực phi thường thì cái phòng tắm này đã sớm bị hắn tháo dỡ ra rồi.
Sau một lúc, cánh của mở ra.
Một cô gái quần áo có điểm ướt, khuôn mặt nhỏ giọt nước, mái tóc đen tuyền xõa xuống còn chưa khô hẳn.
Cô gái vốn đã xinh đẹp giờ lại càng thêm cuốn hút vạn phần.
Nhìn thấy cô gái Bá Đồ thật không nhịn nổi mà nuốt lấy một ngụm nước bột.
Đúng là cái thành trì ma quỷ mà.
Bá Đồ gào thét trong lòng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.