Ánh sáng bên trong ma pháp trận rực sáng.
Ánh sáng thuần khiết đó có thể xua tan đi mọi tội lỗi.
"Grào..." Bên trong ma pháp trận, cái đầu Uông Đức cảm nhận được nguy hiểm đang đến với mình nên thảm thiết gào rú.
Nhưng mọi thứ bây giờ đã định, dù hắn có vùng vẩy cũng chỉ là vô ích.
Ánh sáng xua tan đêm dài băng giá, sự thuần túy rữa trôi mọi tội lỗi.
Hắc vụ vờn quanh bên trong ánh sáng bắt đầu bị tẩy rữa, bóng đen thù hận tan ra trước ánh sáng của quang minh.
Từ từ gọt rữa, những hắc vụ đen tối kia dẫn tách ra thành những bóng mờ sáng trắng.
Số lượng bóng mờ tách ra càng nhiều, thì cái đầu Uông Đức càng nhanh chuyển biến về hình dáng ban đầu.
Màu xanh dần nhợt nhạt, đôi mắt kia dần trở về lại màu hổ phách vốn có.
Không chỉ màu sắc, ánh mắt mà cả sức sống của hắn cũng dần bị tước đoạt.
Vô vọng gào thét, Uông Đức muốn níu giữ những bóng trắng cuối cùng còn sót lại cho mình.
"Từ bỏ đi, ngươi hãy đền tội cho những tội lỗi của mình!" Bá Đồ không vui hét lớn.
Ma lực truyền vào ma pháp trận theo đó càng thêm nhiều hơn.
Ánh sáng cũng vì vậy mà càng thêm mạnh mẽ.
Ánh sáng rực sáng chiếu rọi lấy cả một vùng trời.
Ánh sáng mạnh mẽ qua đi, cái đầu của Uông Đức giờ đã trở thành một cái đầu bình thường.
Uông Đức bây giờ đã thật sự chết đi.
Đồng thời vô số các bóng trắng mờ bay lượn tự do hướng lên bầu trời đêm.
Tự do bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858882/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.