"Ngươi đoán xem ta là thứ gì ?"
Ánh lửa bùng lên, một ngọn lửa đen tím nuốt trọn lấy toàn bộ cánh tay kia của Uông Đức.
Sau đó trên người của Bá Đồ tỏa ra một làn huyết sương.
Làn huyết sương dần cô đặc lại, rồi hình thành nên một thanh kiếm màu máu.
Thanh kiếm thành hình, trong căn phòng liền tràn ngập mùi huyết dịch.
Nắm lấy thanh kiếm đó trong tay, nụ cười của Bá Đồ càng thêm phần đậm.
Ánh mắt đỏ rực, sát khí ngút trời, thanh kiếm đẫm màu tinh huyết.
Nhìn hắn lúc này không khác gì một vị sát thần giáng thế.
Gặp thần giết thần, không ai cản nổi.
Lão quản gia muôn phần sợ hãi, ông ấy hiện tại cảm nhận rõ từng sợi chân lông đang dựng đứng lên của mình.
Sợ hãi xâm chiếm làm ông ta muốn bỏ trốn.
Nhưng linh cảm mách bảo chỉ cần ông ấy dám cử động thì đầu sẽ lìa khỏi cổ ngay lập tức.
Người quản gia không hề có chút nghi ngờ gì với linh cảm của mình.
Chỉ cần dám nhúc nhích, chàng trai trẻ tuổi trước mặt sẽ lập tức lấy mạng của lão.
Dù thật sự rất sợ hãi, nhưng lão quản gia đã cố gắng bình tâm kiềm chế lại sự sợ hãi trong lòng.
Khuôn mặt ướt đẫm mồ hôi, lão quản gia có chút kích động hét lớn:" Dù ngươi là gì thì hôm nay ngươi cũng phải chết!"
Chỉ tay về Uông Đức, lão quản gia lớn giọng hạ lệnh:"Mở ra toàn bộ oán khí cho ta!"
Lời vừa dứt, máu tươi bắn lên, cánh tay chỉ Uông Đức kia không biết từ khi nào đã bị cắt lìa.
Bá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858880/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.