Chương trước
Chương sau
"Tôn Diệt gì?" Bá Đồ nghiêng đầu ngơ ngác tỏ vẻ không hiểu.
Dù không nhớ được đối phương là ai nhưng kiểu gì hắn cũng không thể thừa nhận được.
Cô gái thú nhân thấy Bá Đồ như thể giả vờ thì không nhịn được mà che miệng cười trộm.
"Cười cái gì!"Bá Đồ khuôn mặt xám đen, tức giận quát lớn.
Từ thái độ đối phương hắn coi như đã rõ ràng.
Người này đã chắc chắn hắn là Tôn Diệt chứ không phải đơn thuần chỉ là nghi ngờ.
Cô gái bị quát lớn thì ngừng cười, hai tay lắc lia lịa mà giải thích:"Ta chỉ không ngờ Tôn Diệt lạnh lùng, đáng sợ lại thể hiện ra vẻ mặt ngơ ngác như vậy thôi!"
"Không nói nhiều nữa, ngươi đã chuẩn bị chết như thế nào chưa?"Bá Đồ nghiêm túc hỏi.
Bá Đồ không muốn giải thích gì thêm cho mất công.
Bị lộ đối với hắn mà nói cũng chẳng sao, dẫu gì người biết hắn là Tôn Diệt cũng không phải một hai.
Mà nếu cần thiết thì giết người diệt khẩu cũng không phải là điều quá khó khăn.
"Đừng như vậy, chúng ta đều là người Lâm quốc cả, tàn sát lẫn nhau không tốt lắm đâu, huống hồ ta cũng chỉ muốn đọ sức một chút chứ không có ý muốn làm ảnh hưởng gì đến hành động của hai người!"
Cô gái thú nhân một mặt hơi lo sợ, nhưng không phải là quá sợ hãi.
Bởi vì trước khi cô ấy đến đây thì đã gặp qua một nhóm lính bị hai người họ đánh.
Dù có phần thê thảm nhưng không một ai thật sự nguy hiểm đến tính mạng, do đó cô ấy mới dám tấn công Bá Đồ.
Bằng không cho thêm mười cái gan cô gái cũng không dám.
Khi Bá Đồ thẹn quá hóa giận muốn đánh thật, thì cô gái liền đầu hàng vô điều kiện.
Bởi vì cô ấy biết một khi người này nghiêm túc thì có lựa chọn tấn công hay trốn cũng đều chỉ có một kết cục mà thôi.
"Không ngăn cản, ta thấy người ngăn cản không ít đâu!"
Bá Đồ sắn tay áo lên rồi tiến tới phía trước, hắn hôm quyết ý muốn đánh người.
— QUẢNG CÁO —
Thấy Bá Đồ tiến tới cô gái thú nhân biết chuyện chẳng lành sẽ đến nên vừa lùi người về vừa vội hô lớn:" Khoan đã, ta là phụ nữ đó!"
"Chiến trường không phân nam nữ!"
"Ta biết rất nhiều bí mật ở trong thành này, ta có thể nói ra hết..."
"Bí mật là cái gì, ta không quen!"
"Hai người không phải đang muốn tiến đánh vào biệt thự của thành chủ sao, ta rất thông thạo bố trí lực lượng ở đó, ta có thể làm dẫn đường để ..."
"Đánh thẳng vào là được cần gì người chỉ đường!"

Dù đối phương có nói cái gì đi nữa thì quyết tâm của Bá Đồ vẫn không thể bị lung lai.
Và rồi những tiếng kêu la thất thanh của một cô gái trẻ vang lên trong màn đêm tăm tối.
Nhưng những âm thanh kêu la đó lại không quá giống bình thường.
Mà bên trong âm thanh kêu la đó lại phản phất thêm một chút niềm phấn khích, thỏa mãn.
Trên đường đi tới biệt thự, Bá Đồ và Man Nguyệt Thiên cùng nhau tiến bước.
Chỉ là hiện tại phía trước họ còn có thêm một người nữ thú nhân đang dẫn đường.
Bá Đồ đi phía sau liếc mắt nhìn về cô gái thú nhân ở trước mặt mà liền cảm thấy rùng mình.
Hắn đã gặp qua biết bao nhiêu dạng người, nhưng thể loại như cô gái này thì thật làm hắn sởn cả gai óc.
Có ai đời bị đánh mà lại thỏa mãn không chứ?
Có ai bị hành hạ mà lại hưng phấn lên đến đỉnh hay không?
Hắn lúc đầu còn muốn đánh cô gái này một trận, nhưng khi biết cô ta có ham muốn biến thái dạng này thì hắn chỉ có nước từ bỏ.
Dù có phần biến thái nhưng cô ấy thật sự rất có ích.
Cô gái thú nhân này tên là Khả Như, là thuộc tộc báo nhân đang cư trú tại Lâm quốc.
Trong lần Thần Kiếm hội lúc trước Khả Như có tham gia, nhưng đã bị loại ngay từ ngày đầu tiên.
— QUẢNG CÁO —
Vốn dĩ với khả năng chiến đấu của mình cô ấy hoàn toàn có thể lọt vào top 10, hoặc ít nhất có thể đi đến được ngày thứ hai.
Nhưng khổ nổi cô ấy bị sắp xếp chung nhóm với Bá Đồ, thế là phải bị loại ngay sau đó.
Một lòng không cam tâm, nên Khả Như đã cô gắng nhớ tới chiêu thức cũng như đòn đánh của hắn, rồi từ đó bắt đầu luyện tập phá giải những chiêu thức của hắn.
Và kết quả là lần gặp lại này cô ấy đã thành công tránh được tất cả đòn đánh thường mà Bá Đồ đánh ra.
Đó là sự thành công cho những chuỗi ngày nổ lực không ngừng của Khả Như.
Bá Đồ khi nghe thấy đối phương chỉ nhìn hắn chiến đấu trong đấu hội mà có thể suy diễn ra rồi phá giải chiêu thức, thì không khỏi khâm phục nghị lực cùng thiên phú của cô ấy.
Dù là hắn hiện tại cũng cảm thấy mình rất khó mà làm được nổi những chuyện như thế.
Vào trận chung kết, trong lần đấu hội đó Khả Như đã có mặt ở trên hàng ghế khán đài và tất nhiên là cô ấy cũng bị trúng chiêu Xích Huyết Kì Kiếm của hắn.
Cũng là vì dính phải chiêu này, nên Khả Như đã nhìn rõ ràng được mong ước của bản thân mình.
Thế là sau ngày đại hội, Khả Như thay vì trở về nhà thì lại trốn đi du ngoạn khắp nơi.
Đi du ngoạn thăm thú thì là một điều tốt, nhưng mà đi xa lại không chuẩn bị kỹ càng thì không tốt cho lắm.
Vì đi quá vội vàng, nên cô ấy không có chuẩn bị đủ tiền.
Kết quả Khả Như phải vừa đi du ngoạn vừa phải kiếm việc làm thêm.

Công việc thích hợp nhất mà Khả Như có thể làm được đó chính là làm lính đánh thuê.
Đi tới Uông thành, Khả Như lại một lần nữa hết tiền.
Mà lúc đó thành chủ nơi này lại đang tuyển thêm nhân lực mới cho lực lượng của mình.
Thế là cô ấy không nghĩ ngợi nhiều liền ứng tuyển và đương nhiên là cô ấy đã được tuyển thẳng.
Vốn dĩ Khả Như chỉ muốn kiếm chút tiền rồi rời đi, nhưng ở tại đây cô ấy phát hiện ra Uông thành chủ có rất nhiều vấn đề.
Uông thành chủ Uông Đức không chỉ là một người háo sắc mà hắn còn rất bệnh hoạn.
Hắn có một sở thích là cưỡng đoạt những người phụ nữ đã có chồng.
— QUẢNG CÁO —
Chơi chán xong thì hắn nhốt người ta vào trong nhà chứa rồi hành hạ cho đến chết.
Chuyện này Khả Như cũng chỉ là trong lúc vô tình nghe được cuộc nói chuyện của tên đó với lão quản gia già mà thôi.
Nến cô ấy hiện tại không có bằng chứng gì cụ thể.
Vì muốn tìm bằng chứng về những tội lỗi mà thành chủ đã gây ra, vì muốn tìm lại công bằng cho những người phụ nữ đã bị giết trong tay hắn nên cô ấy mới quyết định ở lại cho tới tận bây giờ.
Cho dù ở lại đây mấy tháng trời, nhưng Khả Như lại không tìm ra được bất cứ cái gì có ích cả.
Sau đó thì trong đêm nay cô ấy bị gọi đi bắt hai người bọn họ, nhưng khi thấy chiêu thức của Bá Đồ đã dùng thì Khả Như liền nhận hắn chính là Tôn Diệt.
Đó là toàn quá trình cũng như bí mật mà Khả Như biết được.
Bá Đồ nghe được sở thích quái dị cũng như không kém phần biến thái của thành chủ kia thì liền cảm thấy nhi ngờ.
Có phải là tên đó là người thứ ba hay không?
Dù gì thì người thứ ba chắc chắn cũng là một tên háo sắc, đồng thời cũng rất có quyền lực.
Mà tên thành chủ kia lại quá phù hợp với những điều kiện trên.
Quan trọng hơn là hắn lại có sở thích cưỡng đoạt vợ của người khác.
Kiểu này không phải là hắn thì còn là ai được nữa.
Bá Đồ mãi mê suy nghĩ tới khi đến được biệt thự của thành chủ thì hắn mới tập trung lại được tinh thần.
Biệt thự to lớn đã được dựng lên một lá chắn phòng hộ trông có vẻ khá là chắc chắn.
"Ngươi có biết cách mở ra màn chắn ở đây không?" Bá Độ nhìn Khả Như hỏi.
"Làm sao mà mở được cơ chứ!" Khả Như ngập ngùng trả lời.
"Vậy mấy tháng nay cô ở chỗ này để làm gì!" Bá Đồ có chút buồn bực.
"Muốn xâm nhập vào một nơi nào đó thì ưu tiên hàng đầu là nắm bắt được lực lượng tấn công, cũng như phá hủy được khả năng phòng vệ ở nơi mà mình xâm nhập!"Man Nguyệt Thiên một bên lên tiếng giáo huấn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.