Sau khi bế Yến Thu lên tôi liền nhìn chằm qua Phùng Ly đang trốn ở nơi xa.
Với ánh mắt chăm chú, tôi cứ thế nhìn vào cô ta.
Phùng Ly là người hiểu chuyện, sau khi nhìn thấy ánh mắt của tôi thì liền đi qua cõng Yến Thu lên vai.
"Muốn ra khỏi đây thì chỉ cần bóp nát ngọc thông hành là được!" Sau khi đưa Yến Thu qua cho Phùng Ly, thì tôi sẵn tiện cũng ném qua cho cô ấy thêm mấy viên ngọc thông hành để dùng cho việc rời khỏi nơi đây.
Muốn rời khỏi kết giới dung nham này không khó, nếu không có cản trở gì thì chỉ cần bóp nát ngọc thông hành là có thể mở ra được một lỗ hổng thông với bên ngoài.
"Vậy chìa khóa này..." Phùng Ly có hơi phần ấp úng mà giơ chiếc chìa khóa màu vàng trên tay lên.
"Ngươi muốn làm gì với nó cũng được?"
Tôi không mấy quan tâm lắm với cái gọi là thần vật, dù gì thì nó cũng chỉ là một món vũ khí mà thôi.
Thời gian đã không còn nhiều, các bước tiếp theo cần phải nhanh chóng được thực hiện.
Đưa mắt nhìn qua, tôi nhìn chằm vào Phùng Ly một lát.
Cô gái này chẳng phải đơn giản, tôi đã rất là sốc khi vô tình biết được bí mật của cô ấy.
Một thứ không thuộc về thế giới hiện tại.
Quá khứ, tương lai chồng chất.
Sẽ không có sức mạnh nào ngăn cản nổi.
Đó là bí mật của Phùng Ly và cũng là thông tin đáng sợ nhất mà tôi đã từng biết được.
Tôi không mấy tình nguyện tin vào những thông tin đó, nên đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858853/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.