"Vẫn không sáng, rốt cuộc nguyên nhân là gì?"
"Ta đã bảo hắn không có huyết mạch mà!".
"Vậy tại sao bảo thạch lại bị vỡ?"
"Cái này..."
"Vậy giờ nên làm gì với hắn đây?"
"Ta nghĩ vẫn là làm theo kế hoạch ban đầu dẫn hắn đi qua gặp đại nhân!"
"Tán thành!"
"Tán thành!"
"Tán thành!"
Tôi nhìn về mấy kẻ đang thảo luận ở phía trước mà trong lòng tức tối.
Xoa xoa cái cổ tay, cơn tức trong tôi càng tăng lên thêm không ít.
Dù đã được chữa lành cũng không có để sẹo nhưng cảm giác bị người khác cắt cổ tay vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi.
Có lẽ là vì lượng máu đổ vào bảo thạch không đủ nên nó mới không sáng lên.
Một lý do được đưa ra thế là cổ tay tôi liền bị cắt để lấy máu.
Có lẽ nên cho máu đông sệt lại rồi nhỏ vào thì nó sẽ phát sáng.
Thêm một cái lý do và tôi lại bị lấy máu.
Có lẽ...
Vài cái có lẽ đưa ra, thế là tôi trở thành chuột bạch thí nghiệm cho bọn người họ.
Thật là tức giận nhưng lại chẳng thể làm gì, cảm giác đó thật rất là khó chịu.
"Có phải cũng đến lúc chúng ta nên nói về chuyện viện trợ binh lực rồi hay không?" Tôi nhìn về quốc vương đang thảo luận với ba người khác ở bên kia mà lên tiếng nhắc nhở.
Lần này đến là để mượn binh, tôi vẫn còn đủ lý trí để nhớ rõ nhưng quốc vương và mấy vị thống lĩnh đó có phải là quên mất rồi hay không?
"Không vội!" Trên khuôn mặt lạnh tanh của quốc vương nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858821/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.