Chỉ là câu nói nửa chừng nhưng nó đã khơi gợi kí ức đau buồn của họ.
Nụ cười trên môi của Ly Thương công chúa đã mất đi, sự bi thương hiện rõ trên gương mặt, còn người đàn ông thì cúi đầu xuống vì không có gương mặt nên tôi cũng không rõ lắm cảm xúc của người đàn ông này.
"Hự... Hự..." Tôi ho lên vài tiếng cho bớt gượng gạo rồi hỏi:" Tại sao anh ta lại không có mặt?" Đây là chuyện tôi tò mò nhất từ nãy tới giờ.
"Kí ức cùng cảm xúc của mọi người đang bị kẻ xấu xa nuốt lấy, những thứ quan trọng dần biến mất, dù có cố gắng nhưng ta không có cách nào nhớ rõ được mặt của..." Nói đến đây thì cô ấy ôm lấy đầu như cố nhớ lấy gì đó.
Kí ức bị nuốt lấy, như vậy người đàn ông này là từ kí ức tạo ra.
Còn việc từng tính cách tách rời tạo thành những người khác nhau.
Mọi chuyện bắt đầu trở nên khó hiểu.
"Vậy cô có biết những người trong Hỏa quốc tại sao lại biến mất không?" Tôi thử hỏi cô ấy về vấn đề kì bí ở đất nước này.
"Đều bị đốt thành tro bụi rồi!" Nghe tôi hỏi cô công chúa dần bình tĩnh lại rồi trả lời.
"Ý gì?" Người cả một đất nước đều bị đốt thành tro bụi sao?
Đây là chuyện không thể nào.
"Ta không nhớ rõ chỉ biết như vậy thôi." Ly Thương công chúa lắc đầu tỏ vẻ không nhớ.
"Tôn Diệt với những người khác thì sao, họ đang ở đâu?" Tôn Diệt thì không thấy mà những người còn lại thì biến mất một cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858785/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.