Đêm đến, sau khi ăn xong Tôn Diệt đuổi chúng tôi về phòng còn hắn và cô công chúa kia thì thủ thỉ dắt tay nhau ra ngoài ban công nói chuyện.
Khi về đến phòng tôi bắt đầu chia lại ca trực cho mọi người.
Với cương vị phó đoàn tôi sẽ ra canh gác đầu tiên, tôi và một kỵ binh trong nhóm đi ra ngoài cửa rồi đứng tại đó cảnh giới.
Mọi chuyện đều rất bình thường cho đến lúc gần hết ca trực tôi định đi vào trong phòng thì cảm nhận được xung quanh có gì cái gì đó không đúng.
Hai bên hành lang quá tối.
Bóng tối nơi đó như vực sâu làm người ta sợ hãi không dám nhìn vào.
"Cẩn thận!" Tôi lên tiếng nhắc nhở người kỵ binh bên cạnh mình sau đó cường hóa cơ thể, rút kiếm bên hông ra chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.
"Cứu với!" Kiếm tôi vừa rút ra thì có giọng nói của một cô gái ở một đầu hành lang vang lên.
Giọng nói gần giống với giọng của cô công chúa kia nhưng có vài điểm khác biệt.
Chẳng lẽ có người còn sống ở trong cung điện sao?
Không đúng.
Siết chặt thanh kiếm trên tay tôi nhìn chằm vào nơi giọng nói phát ra.
"Ai đó hãy giúp tôi!" Âm thanh cô gái trong bóng tối lại lần nữa vang lên.
Tôi đứng tại chỗ không nhúc nhích, toàn lực cường hóa lên cơ thể, kiếm chĩa về trước tùy thời có thể xuất thủ.
"Cứu với!" Một cô gái trong bóng tối hàng lang từ từ bước ra.
Cô gái này da dẻ trắng bạch, tay chân đầy các vết thâm tím cùng với các vết máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858783/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.