Ánh chiều tà qua đi, hai vầng trăng khuyết dần thay thế mặt trời ngự trị trên bầu trời nơi cao.
Dưới sự dẫn đường của Tôn Diệt tôi và mọi người cuối cùng cũng nhìn thấy được cung điện ở phía xa.
Từ biên giới Lâm quốc đi đến nơi đây đáng lý phải tốn hơn năm ngày thời gian nhưng với sự miệt mài ngày đêm không ngủ nghỉ chúng tôi đã rút ngắn thời gian lại còn chưa tới hai ngày.
Thật không hiểu Tôn Diệt nghĩ gì mà làm như vậy, lúc cần đi nhanh hắn không chịu đi, lúc cần quan sát tình hình hắn lại một đường phi lướt đại tiến bước.
"Theo ta tiến vào!" Sau khi nhìn thấy cung điện, Tôn Diệt dừng lại bắt đầu suy tư một lát sau đó hạ lệnh.
"Đoàn trưởng, nơi đây quá mức kì lạ sao chúng ta không chờ đến sáng rồi hãy tiến vào." Tôi vội lên tiếng ngăn hành động điên rồ này.
Từ khi đi qua biên giới đến giờ tôi không hề gặp bắt cứ người nào, thậm chí một con động vật nhỏ cũng không nhưng các kiến trúc hoàn toàn nguyên vẹn không hề bị hư hại gì.
Một đất nước rộng lớn thế nhưng mọi người đều biến mất mà không lấy một chút vết tích giao chiến nào, chuyện này nếu không phải tôi tận mắt thấy thì thật không thể tin được.
Quá mức kì lạ.
Quá mức nguy hiểm.
Ở trong cái nơi kì lạ, nguy hiểm rình rập khắp nơi này thì vị trí được xem là đáng sợ nhất chỉ có thể là ở bên trong cung điện.
Cung điện là nơi ở của hoàng tộc, là nơi có lực lượng phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858781/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.