Quân đội cùng Tôn Diệt sau đó rời đi để lại một vùng đất lồi lõm khắp nơi.
Doanh trại đã bị phá hủy, đa phần lương thực và trang bị đều đã bị tên ma thuật hủy hoại, chúng tôi chỉ có thể dùng những gì còn sót lại xây dựng một chỗ tạm trú.
Tôi cùng mọi người tranh thủ thời gian dưỡng thương hồi sức, chẳng ai biết ngày mai tên đoàn trưởng kia lại giở trò gì nữa.
Nhắm mắt nghỉ ngơi tôi nhanh chóng đi vào giấc ngủ.
Khi mặt trời gần ló dạng tôi thức dậy cầm chặt kiếm đề phòng nhìn quanh.
Không có chuyện gì xảy ra.
Mặt trời đã lên cao, ngoài một nhóm người đưa lương thực tiếp ứng qua thì không có gì bất thường.
Tôn Diệt vẫn không xuất hiện.
Quá kì lạ.
Tôi càng cẩn trọng quan sát xung quanh, không chỉ một mình tôi mà những người khác cũng làm như vậy.
Màn đêm kéo tấm màn che kín bầu trời mà hắn vẫn như thế mất dạng.
Ngày hôm sau cũng vậy, chỉ có người đưa lương thực qua còn Tôn Diệt thì tuyệt vô âm tín.
Lại thêm một ngày nữa, lại không thấy người nhưng tôi phát hiện ra chuyện bất thường.
Tại sao lại không đưa lương thực qua luôn một lần mà từng ngày đưa qua như vậy.
Tôi hỏi qua nhóm người đưa lương thực nhưng họ chỉ làm theo lệnh mà thôi ngoài ra thì họ chẳng biết gì.
Không có mệnh lệnh mọi người chỉ có thể chờ ở đây.
Qua thêm một ngày nữa, vẫn không thấy Tôn Diệt nhưng nhóm người kia lần này không có mang theo lương thực mà đưa qua một tấm địa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858778/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.