Sau cái nhìn đầy trách cứ của Nhã Phi, ông chú này đã quay đầu rời đi mà không nói một câu nào.
Tôi tuy thua trong cuộc đọ sức về khí thế nhưng tôi lại thắng trên phương diện tình cảm.
Tôi qua chỗ khác lấy một cái ghế, đẩy cái ghế bị gãy đi rồi tôi ngồi xuống.
"Phục vụ nơi này thật tệ."
Nhã Phi nghe tôi nói thế thì vội lấy tay để lên miệng ra hiệu cho tôi dừng lại.
"Đừng nói lung tung, chú giận đó, chú ấy chỉ hơi khó tính một chút thôi chứ chú ấy rất tốt bụng"
Tốt bụng hay không còn tùy người nữa cô bé à.
"Chúng ta có nên đổi quán ăn khác không, chỗ này chắc không ăn nổi rồi!"
"Không cần đâu chút nữa chú ấy sẽ mang đồ ăn ra." Nhã Phi hơi ngập ngừng rồi nói tiếp: "Chú ấy chỉ lo em bị người ta lừa thôi, Vô đừng để bụng chuyện này được không?"
Tôi làm sao mà không để bụng được đây khi mới vừa gặp mặt đã bị đánh.
"Ta không để bụng chuyện này đâu nhưng Nhã Phi đã lớn rồi cần có lựa chọn của riêng mình." Tôi ngừng một chút rồi tiếp tục: "Nhã Phi nếu như không muốn gặp ta thì ta sẽ không quấy rầy Nhã Phi nữa!"
"Không, ý em không phải vậy, thật ra mỗi lần gặp Vô em rất vui!" Con bé vội vàng nói ra, nói xong hai má của con bé bắt đầu ửng hồng.
Thật dễ dụ, không thể hoàn toàn trách ông chú lúc nãy được, nếu tôi mà có đứa cháu gái như thế này thì tôi cũng lo lắng lắm.
"Mà Vô thật lợi hại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-cua-bong-dem/858741/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.