Bầu không trở nên hết sức căng thẳng, vạn vật như thể đã bị đóng băng, đông đặc và cứng ngắc. Những tay vệ sĩ xung quanh trợn mắt nhìn nhau, chần chừ, muốn tiến lên mà lại không dám. Bởi khi chưa có sự cho phép của Chung Tử Dương, bọn họ không được tự ý hành động. 
"Xem ra là tôi đánh giá thấp em..." 
Chung Tử Dương chậm rãi rút khăn tay ra, đè vào miệng vết thương, mặc dù trong lòng có chút xót xa nhưng trên môi vẫn treo nụ cười khẩy. 
Bốn mắt nhìn nhau, phảng phất một mùi thuốc súng nồng nặc. Quận Hy Ca dùng ngón tay nhẹ nhàng lướt qua lưỡi dao, miết miết. Đây là con dao đã từng gắn bó với cô hàng mấy năm trời, cùng cô chinh chiến qua vô số ca phẫu thuật, từ dễ đến khó, từ đơn giản đến phức tạp, cho nên nó có ý nghĩa rất lớn đối với cô. Nhìn nó, cô lại bất giác nhớ về quá khứ của mình. 
Ánh dao sắc lạnh phản chiếu đôi mắt sâu như hồ thu, bên trong chứa đựng tàn nhẫn. 
Khóe môi Quận Hy Ca không mảy may tồn tại một chút độ ấm, cô híp mắt, dường như đang chìm trong nỗi suy tư miên man. Bắt gặp vẻ mặt thú vị này của cô, Chung Tử Dương liền thích thú bật cười, anh ném cái khăn thấm máu xuống đất, đoạn phủi phủi vạt áo. 
Anh không hề thích máu tanh, vậy mà nay lại vì cô mà dính... 
Chung Tử Dương điềm tĩnh phất tay, vệ sĩ lập tức hiểu ý, lát sau liền lôi An Cửu từ trong góc ra. Nét 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-tieu-ac-ma/3049317/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.