"Diêm Dụ!"
Không biết sức lực từ đâu ra, Quận Hy Ca bỗng nhiên bất chấp tất cả nhào về phía trước. Cô nằm bò dưới đất, gọi tên anh trong vô vọng, bàn tay muốn nắm lấy gì đó nhưng lại chẳng có gì.
Không gian tĩnh mịch và ảm đạm, Quận Hy Ca cúi đầu nhìn màn đêm tăm tối, nó như con quái vật đang há miệng cắn nuốt từng mảng linh hồn của cô.
Cô không nhìn lầm, Diêm Dụ... anh... anh rơi xuống dưới rồi. Anh sẽ không chết chứ?
Nỗi hoang mang, lo sợ ùa tới bủa vây Quận Hy Ca. Cùi chỏ, đầu gối chà sát với mặt đất đến rớm máu nhưng cô lại chẳng thấy đau chút nào. Giờ đây, cô chỉ cảm thấy mình vừa đánh mất một thứ gì đó rất quan trọng, trái tim không một phút nào là thôi đau đớn.
Những giọt nước mắt lã chã rơi, khuôn mặt xinh đẹp phút chốc nhuốm màu tang thương. Ngực trái nghèn nghẹn, ánh sáng trước mắt như tối đi, Quận Hy Ca vô thức lẩm nhẩm một điều gì đó trong miệng.
Chung Tử Dương thấy vậy hơi nhăn mày, cũng không hề vui vẻ. Vừa rồi, không phải anh ra tay đẩy Diêm Dụ, là hắn ta tự động nhảy xuống. Chính xác là tự nhảy xuống, anh không phán đoán sai, cảm giác nhức nhối do hắn để lại ở chân vẫn còn vô cùng rõ ràng!
"Đừng khóc nữa, không thích hợp với em chút nào." Chung Tử Dương vừa nói vừa đỡ cô dậy, Quận Hy Ca không nhìn anh, tuyệt tình hất ra.
Dù có phải bò cô cũng không muốn nhờ đến anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-tieu-ac-ma/3049313/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.