Vào một buổi tối nhiều mây, Diêm Dụ bỗng nhiên nhận được một cú điện thoại từ ông cụ. Sau khi từ Diêm gia trở về một chuyến, anh thu dọn vali cùng với những đồ dùng cần thiết, chờ thời cơ chuẩn bị lên đường.
Quận Hy Ca cảm thấy có chút đột ngột, không nỡ rời xa anh. Khi người đàn ông còn đang mải mê mặc quần áo cho cô, cô bỗng cất tiếng hỏi: "Dụ, anh có thể..."
Còn chưa nói xong thì Diêm Dụ đã cắt ngang lời cô, vẻ mặt hết sức thản nhiên: "Tối nay ngủ sớm một chút, đừng đọc sách nữa nhé?"
Cánh môi Quận Hy Ca run rẩy, ngập ngừng đôi chút cô liền ngoan ngoãn đáp: "Vâng."
Diêm Dụ hài lòng xoa đầu cô, dìu cô nằm xuống giường.
Nhìn anh như vậy, Quận Hy Ca đành thu lại tất cả những lời muốn nói, muốn hỏi. Cô biết ngày mai anh sẽ đi Thụy Sĩ nhưng vẫn kìm lòng không đặng muốn níu kéo anh. Thời gian vừa qua dường như đã hình thành cho cô thói quen dựa dẫm vào anh, nếu như không có anh bên cạnh, cô nghĩ bản thân sẽ rất buồn chán.
Nghĩ là nghĩ thế, song Quận Hy Ca vẫn mím môi im thin thít, chẳng nói chẳng rằng gì. Diêm Dụ ôm cô từ đằng sau, đôi mắt đen thăm thẳm lộ rõ vẻ đau lòng. Anh chợt nhiên chớp nhẹ mi mắt, giọng mũi xen lẫn sự nghẹn ngào khó nói: "Hy Ca..."
Cô nhạy bén phát giác ra sự khác thường của anh, nghĩ đoạn liền quan tâm hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Diêm Dụ khụt khịt mũi: "Mai anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-tieu-ac-ma/3049243/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.