Công lao lần này của Diêm Lãnh là lớn nhất, tuy chủ đích là của Diêm Dụ nhưng người ra tay thực hiện lại là hắn. Nói ra thì Diêm Dụ cũng không muốn như vậy, có điều, ai bảo anh phải đi gấp chứ? Đành phải giao phó trọng trách nặng nề này cho thằng em vụng về thôi!
Quận Hy Ca cảm ơn hắn vì đã lặn lội đường xá xa xôi mang cá đến cho cô. Diêm Lãnh cười khoái chí, không tỏ ra khách sáo chút nào.
Bấy giờ, hắn mới chú ý đến chân của cô, quan tâm hỏi han một câu: "Chị hồi phục tốt chứ?"
Lời vừa ra, Quận Hy Ca liền không nói gì. Một lát sau, cô từ tốn mỉm cười, đôi môi đỏ mọng hé mở: "Cố Trình nói là hồi phục tốt, nhưng cụ thể thế nào thì chị không biết."
Bản thân cô ôm ấp niềm hy vọng rồi lại thất vọng, thường xuyên chìm trong mơ hồ, bất ổn. Cô chẳng biết khả năng thành công sau ca phẫu thuật là bao nhiêu, hay Cố Trình chỉ đang lừa cô mà thôi.
Nhìn vẻ mặt nhiễm chút bi thương của cô, Diêm Lãnh trầm mặc trong giây lát rồi tốt bụng an ủi: "Chị đừng buồn, chân của nhất định sẽ tốt lên!"
Vừa nói Diêm Lãnh vừa đứng dậy, bàn tay thon dài nhẹ nhàng đút vào túi quần, tìm kiếm thứ gì đó. Sau một hồi mò mẫm mà không có kết quả, mắt hắn chợt mở to, miệng la lớn: "Chết tiệt! Đánh rơi ở đâu rồi?!"
Dáng vẻ của hắn thoạt nhìn vô cùng hốt hoảng, Quận Hy Ca nhíu mày đẹp, còn chưa kịp hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-tieu-ac-ma/3049238/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.