Ngày hôm ấy, Diêm Lãnh cứ phàn nàn bên tai anh vì vụ tóc tai, nói tới nỗi anh cảm thấy khó chịu, phiền đến phát cáu. Vậy là chiều đến, hai anh em lục tục kéo nhau tới tiệm làm tóc. Qua bàn tay điêu luyện của những người thợ, chẳng mấy chốc Diêm Dụ đã lấy lại hình tượng trưởng thành, đĩnh đạc và chín chắn khi xưa. Còn Diêm Lãnh, không biết hắn ta bị đứt dây thần kinh nào mà đột ngột lại đi nhuộm tóc.
Lần nhuộm tóc này có thể nói là đã thay đổi gần như cả con người hắn. Diêm Dụ nhếch mép nhìn mái tóc màu bạch kim chói mắt của em trai mình, bất chợt dâng lên nụ cười giễu cợt: "Đúng là chỉ có con nít mới làm như vậy. Em ế là đáng đời!"
Diêm Lãnh thấy bản thân hệt như đang bị cười thẳng vào mặt, thế nhưng hắn cũng không thèm để tâm mà chỉ mải mê ngắm nghía diện mạo mới ở trong gương. Vài sợi tóc lơ thơ rũ xuống liền bị hắn nhẹ nhàng gạt ra, để lộ một đôi mắt lấp lánh, linh hoạt.
Biết dạo này Diêm Lãnh đang chìm đắm vào tình yêu tươi đẹp nên Diêm Dụ cũng chỉ trêu chọc vài câu rồi thôi. Anh bảo hắn ta về trước, đợi một lát mới đánh xe đến một cửa hàng chuyên điêu khắc, xếp hình.
Gió ru nhè nhẹ đưa cành lá khẳng khiu đập vào mặt kính, tuyết rơi đầy xuống dưới đất, dần dần tụ thành một mảng.
Giờ phút này, Diêm Dụ đang cùng với nhân viên điêu khắc ở đây thảo luận về những mong muốn trong sản phẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-tieu-ac-ma/3049179/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.