" Thao hư con.. con muốn a "
Nghe được điều muốn nghe Tống Thần Vĩ hài lòng, bờ môi hắn mỏng nhạt tự động cong lên. Nụ cười của Tống Thần Vĩ với tội phạm là nỗi ám ảnh, với người khác giới lại là thuốc độc. Thứ độc không có thuốc giải cũng có cách nào phòng tránh.
Khuynh Giao nằm dưới thân Tống Thần Vĩ, dương con ngươi mờ sương dục vọng nhìn hắn. Thân thể cô vã đầy mồ hôi tựa như thiếu nữ vừa từ phòng tắm hơi đi ra, vị mồ hôi trên người cô có chút mặn lại vừa nóng bỏng. Tâm hồn cô thuộc về hắn, cơ thể cô càng khao khát cường đại của hắn hơn.
" A! " Tống Thần Vĩ giữ lấy đùi cô dứt khoát dùng một lực đẩy vào bên trong. Khuynh Giao đột ngột khép chặt thân co rúm người. Lúc chuqa vào thì khao khát, lúc vào rồi lại đau đớn muốn ngất đi. Khuynh Giao trở đi trở lại vẫn chỉ là một thiếu nữ ngây thơ chưa nếm sự đời. Loại cảm giác mang tên xé rách xuất hiện từ thân dưới dội lên đại não cô. Đau đớn muốn ngất đi, Khuynh Giao cắn môi dưới đến bật máu, đồng thời dòng nước mắt ấm nóng chảy xuống.
Thân dưới Tống Thần Vĩ bị tường hoa nuốt chặt, hắn biết rõ cô đang cảm thấy thế nào vội rướn người lau nước mắt cho cô. hắn dỗ dành cô dịu dàng như khi cô còn bé vẫn hay làm:
" Ngoan bé con, thả lỏng một chút. Đừng căng thẳng, Nhanh thôi sẽ không thấy đau nữa "
Lời hắn nói lúc nào cũng giống như thuốc giảm đau vậy. Nghe vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-papa-lanh-lung/22352/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.