"Yên tâm, tôi sẽ luôn ghi nhớ trong lòng", Lâm Tiêu Khánh cười nói.
"Vậy thì tốt, lát nữa tôi sẽ đưa anh đến trung tâm thương mại mua vài bộ quần áo, đừng mặc mấy bộ đồ như lúc trước nữa", Tô Nhược Thanh bình thản nỏi.
Lâm Tiêu Khánh không nói gì mà chỉ lặng lẽ nhìn khuôn mặt Tô Nhược Thanh qua gương chiếu hậu.
"Này, anh nhìn tôi làm gì?", Tô Nhược Thanh thấy Lâm Tiêu Khánh không nói gì một lúc lại còn đột nhiên nhìn chằm chằm vào mình nên có chút ngại ngùng.
"Tôi nhìn cô vì cô quá xinh đẹp", Lâm Tiêu Khánh khẽ cười.
"Anh cũng giỏi ăn nói thật đấy", Tô Nhược Thanh cười ngượng ngùng rồi giả vờ lạnh lùng tiếp tục lái xe.
Chiếc xe nhanh chóng tới trung tâm thương mại, đây là lần đầu tiên Lâm Tiêu Khánh và Tô Nhược Thanh đi đến trung tâm thương mại cùng nhau. Điều này khiến anh đột nhiên có một cảm giác phức tạp.
"Anh đang nghĩ cái gì vậy?", Tô Nhược Thanh thấy Lâm Tiêu Khánh ngây người liền lên tiếng.
"Tôi đang nghĩ, tôi đi dạo phố với một mỹ nữ như thế này mà bị người ta để ý tới thì phải làm sao", Lâm Tiêu Khánh cười nói.
"Anh đừng có mồm mép nữa, xem bộ quần áo này có đẹp không?"", Tô Nhược Thanh đưa một bộ vest cho Lâm Tiêu Khánh xem, nhưng đúng lúc này một giọng nói vô duyên lại vang lên bên cạnh.
"Thanh Thanh đây sao, thật không ngờ có thể gặp cậu ở đây đấy, chắc là chúng mình có duyên đấy!"
Lâm Tiêu Khánh cảm thấy âm thanh này vô cùng khó nghe, bực mình ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-co-vo-nu-than/222510/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.