“Tôi Minh Viễn, tôi nói thật cho anh nghe, gần đây vận số của anh không tốt, sẽ gặp chuyện vô cùng xui xẻo”, Lâm Tiêu Khánh nói với Tô Minh Viễn một cách đầy ẩn ý.
“Anh nói năng kiểu gì đấy? Đừng có rảnh rỗi trù ẻo tôi”, Tô Minh Viễn tức giận nói.
“Anh có thể không tin lời tôi nói, nhưng đợi đến khi xảy ra chuyện thì anh cũng đừng có hối hận”.
Nghe thấy Lâm Tiêu Khánh nói vậy, trái tim Tô Minh Viễn cũng bắt đầu đập thình thịch, nhìn Lâm Tiêu Khánh một lượt từ trên xuống dưới, ẩn ý nói: “Này, tại sao anh lại nói như vậy!”
“Thôi thôi, tôi cũng lười phải bận tâm đến chuyện này, rảnh rỗi đi mua miếng sườn nướng ăn chẳng phải ngon hơn sao?”, Lâm Tiêu Khánh thản nhiên nói, quay người định rời đi.
Tô Minh Viễn nhìn theo bóng lưng của Lâm Tiêu Khánh, trong lòng nghi ngờ: “Rốt cuộc tên này nói có đúng không vậy? Suốt ngày giả thần giả quỷ”.
Nhưng cuối cùng, Tô Minh Viễn vẫn gọi Lâm Tiêu Khánh lại.
“Đợi đã!”
“Có chuyện gì không?”, Lâm Tiêu Khánh từ từ quay người, vẻ mặt khó hiểu.
“Gần đây, tôi... sẽ gặp chuyện xui xẻo gì?” Tô Minh Viễn do dự hỏi.
“Cát tinh rơi xuống, hung tinh treo lên, vận xui ẩn hiện giữ đôi lông mày, dấu đen xuất hiện giữa lòng bàn tay, e là lần này anh không chỉ đơn giản là xui xẻo đâu, chắc là sắp xảy ra họa lớn!”, Lâm Tiểu Khánh liếc nhìn Tô Minh Viễn, ẩn ý nói.
Tô Minh Viễn nghe thấy thế thì hít một hơi sâu, lắp bắp nói: “Sao tôi phải tin anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-chinh-phuc-co-vo-nu-than/222508/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.