Ngày Thanh Minh.
Bạch Dật Quân đứng trước đại môn của Tàng Kiếm sơn trang, cao giọng hỏi Tương thần y: "Tương tiền bối, ngài khi nào thì trở về Vân sơn?"
Tương lão cười khà khà, vuốt chòm râu trắng bạc: "Lão phu định qua Thanh Minh mới trở về. Một tháng này đã nhọc công Bạch thiếu hiệp chiếu cố. Lão phu vô cùng cảm kích."
"Tương tiền bối đừng khách sáo. Một tháng qua cũng là vãn bối được ngài chiếu cố chỉ bảo..." Dừng một lúc, Bạch Dật Quân lại nói: "Nay Vu Thiên Cung đường xá xa xôi, lại sắp đến điển lễ tân nhậm trưởng lão, vãn bối không tiện phụng bồi thêm, mạn phép dẫn người của Vu Thiên Cung về trước. Xin cáo từ." Bạch Dật Quân cùng 5 người Vu Thiên Cung đằng sau ôm quyền vái chào.
"Không tiễn."
Đợi cho người của Vu Thiên Cung đi khuất, Tương lão nhân mới tủm tỉm cười đóng lại đại môn Tàng Kiếm sơn trang.
Bạch y phiêu dật lướt qua tầng tầng lớp lớp đình viện đài các. Đến hậu viện, đã thay thành một thân áo xám mộc mạc dân dã. Khuôn mặt hồng hào, phúc hậu trở nên nứt nẻ, nhăn nheo, già nua đầy vẻ ưu thương cực khổ. Mái tóc trắng ánh bạc mượt mà trở nên xơ xác màu xám tro, được túm lại buộc thành lọn nhỏ một cách bừa bãi, đội thêm một chiếc mũ lá, tay cầm roi da.
Tương Y Tiên đâu không thấy, xuất hiện là một lão phu xe nghèo rớt mồng tơi.
Lão phu xe cười hàm hậu với tiểu hài tử lưng đeo hành trang, tay xách 3 lọ tro cốt đứng trước hàng bia mộ người Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-ca-chep-vuot-vu-mon/1414514/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.