Hello ^^ Đã đến lúc ngược thân Minh Lâm rồi ~ Hehe
Warning: Chương này có sử dụng một vài từ ngữ khiếm nhã để phù hợp với câu chuyện nên xin mọi người thông cảm . Nấm cảm ơn !!
?
-Các người là ai ?! Mau thả tôi ra.... Minh Lâm cố giãy giụa thoát khỏi sợi dây thừng đáng chết đang trói chặt hắn.
Hạnh San nói nhỏ vào tai Lâm Tĩnh rồi trở lại thần thái uy nghiêm trước đó.
-Mau mở miếng bịt mắt của hắn ra. Lâm Tĩnh ra lệnh
-Các người... TRƯƠNG HẠNH SAN ?!?! Là cô sao ????
Minh Lâm hốt hoảng nhìn thân ảnh người con gái với thần thái nữ vương đang đứng uy nghiêm trước mặt.
*Bốp*
-Hỗn xược !! Ai cho phép mày gọi cả tên lẫn họ của Trương tỷ ?!
Một cú đấm như trời giáng của tên đàn em hướng thẳng vào mặt Minh Lâm , vì lực đánh quá mạnh nên đầu hắn bị lệch sang một bên , khoé môi còn rỉ ra chút máu.
-Chết tiệt , mày không biết là mày vừa mới ra tay với ai đâu thằng khốn. Minh Lâm phun ngụm máu trong miệng ra rồi hắn vênh mặt tự đắc nói.
-Mẹ kiếp , mày là cái quái gì mà tao phải sợ mày ! Nói đoạn , tên đàn em đánh Minh Lâm lúc nãy định giáng vào mặt Minh Lâm một cú nữa thì bị giọng nói lạnh băng của Hạnh San làm cho mọi hành động của tên ấy dừng hẳn lại.
-Dừng tay ! Đối với loại người như hắn dù có đánh đến chết thì cũng vậy thôi . Hạnh San đứng đó nhìn con chó hoang đang nhe nanh múa vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-be-cong-co-ban-cung-ban/974784/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.