Xin chào xin chào !! Hehe, xin lỗi vì đã bỏ bê fic bấy lâu nay nha , ham chơi quá nên quên bẳng đi mất. Nhân lúc văn chương đang trào phúng thì Nấm post chap mới cho readers nè ^^ Đừng giận nhé~ ❤️
----------------------????-----------------------
-Người yêu ngốc. Em có giận tôi hay hận tôi thì cũng đừng tự hành hạ bản thân mình như thế chứ ! Em đau một, tôi đau mười ! Hạnh San ngừng một chút rồi tiếp tục. Bất kì ai dám xen vào chuyện của chúng ta đều phải nhận kết cục thích đáng. Minh Lâm , tôi sẽ khiến hắn phải hối hận vì việc làm mà hắn đã gây ra. Tôi sẽ đòi lại từng chút từng chút một. Em hãy giữ gìn sức khoẻ .
Hạnh San nói bằng tông giọng hết sức nguy hiểm , sau đó nở một nụ cười nửa miệng bí hiểm rồi cất bước rời khỏi phòng.
Hạnh San sau khi ra khỏi phòng , cô đứng trước cánh cửa đang được đóng kín lại trầm ngâm một lúc , cô cho tay vào túi quần lấy điện thoại và gọi cho ai đó.
Tiếng chuông đỗ được vài phút thì bên kia mới nhận cuộc gọi. Hạnh San cùng người bí ẩn đó nói chuyện với nhau rất lâu. Kết thúc cuộc gọi, tầm mắt Hạnh San khẽ hướng về cánh cửa khép chặt im lìm sau lưng mình một cái rồi dặm đôi cao gót 7 phân đi xuống dưới nhà.
-Ủa , sao cháu không ở lại với tiểu thư ? Bà quản gia nghe thấy tiếng giày cao gót va chạm với nền nhà thì biết là có người đang đi đến liền vội buông cái vá múc cháo xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-be-cong-co-ban-cung-ban/974782/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.