Trong Ấm Trần Ca
Hai cỗ thân thể trần truồng vẫn dính chặt vào nhau, sắc mặt Tạ Minh đã bắt đầu trở nên trắng bệch vì hao tổn hồn lực, mà thân thể mềm mại đầy đặn bên dưới hắn đã dần ấm áp, gương mặt tuyệt mỹ trước cau lại vì đau đớn lúc này cũng dần giãn ra.
Hít
Đôi mắt một trắng một đỏ mở ra, nhìn ngắm vẻ mặt vốn tái nhợt nay đã khôi phục một chút huyết sắc, thậm chí đôi môi hơi hồng thuận trở lại, mắt đẹp thư giãn nhắm chặt, giai nhân như bước vào một giấc ngủ sao
Tạ Minh yếu ớt mỉm cười hài lòng, với hồn lực thậm chí chưa đạt tới Nguyên Anh như hắn đương nhiên không thể một lần trị liệu dứt điểm cho nàng, bất quá cơn nguy hiểm đã qua khỏi, tạm thời không lo lắng về tính mạng.
Cảm nhận hồn lực bản thân đã tiêu hao chín phần mười trong người, Tạ Minh thu hồi về cơ thể, hắn mệt mỏi lã người nằm đè lên thân thể mát lạnh mềm mại như chăn bông nệm ấm
Dương vật vẫn cắm chặt bên trong nơi tư mật mê người đó, nhìn hai bầu ngực to tròn múp máp của nàng, Tạ Minh mở miệng ra ngậm lấy một bên, hai tay ôm lấy eo thon uyển chuyển.
Chụt chụt
Như một đứa trẻ cần được cho ăn, miệng hút bầu vú đầy ắp sữa, Tạ Minh mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.
...
Sau một giấc ngủ dài, hắn thoải mái nhẹ nhàng mở mắt, lập tức có thứ gì vừa ấp áp vừa mềm mại quấn lấy thân thể mình
Chỉ thấy một chiếc đuôi rắn to dài màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-trinh-bat-dau/334534/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.