Lúc Tiền khả Khả tìm thấy Kiều Tinh Ngôn, cô đã ngồi trên ghế dài như không có gì xảy ra. Nhìn thấy bạn mình đang yên lành ngồi đó, cuối cùng Tiền Khả Khả cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Bảo Tử à, không phải tớ bảo cậu đợi tớ bên ngoài à? Sao cậu lại về đây trước thế?”
“À.” Kiều Tinh Ngôn ngơ ngác đáp, đôi mắt đen láy không có tiêu điểm: “Nó cứng quá, không mềm gì cả.”
“Hả?” Tiền Khả Khả khó hiểu. Cái gì cứng quá? Gì mà chạm vào không mềm?
“Đợi đã.” Ngay sau đó, Tiền Khả Khả nhận ra ly rượu của Lương Linh trên bàn đã trống rỗng. Không chỉ mỗi của Lương Linh không thôi, mà của mình cũng bị thiếu hết một phần ba ly rượu một cách khó hiểu.
“Tinh Bảo, cậu đừng nói với tớ là cậu uống hết chỗ này nhé…..?”
“Hả?” Kiều Tinh Ngôn chớp mắt, chậm rãi gật đầu: “Tớ uống hết rồi.”
Nói xong, cô lại cười toe toét: “Uống ngon cực.”
Tiền Khả Khả: “…….”
Thôi xong, tám phần là say mất rồi. Rốt cuộc đây là tửu lượng gì vậy?
Thấy Kiều Tinh Ngôn như vậy, Tiền Khả Khả cũng không dám để cô tiếp tục ngồi lại quán bar nữa. Cô ấy vội vàng đi tìm Lương Linh và Thư Ngọc, sau đó cả đám băng qua đám đông mà ra khỏi quán.
Bên kia lối đi, Tạ Dịch An cũng đang chú ý đến những chuyện xảy ra bên này. Vừa rồi ở trước cửa nhà vệ sinh, Kiều Tinh Ngôn ngốc nghếch hỏi những lời kia, còn chưa đợi anh kịp phản ứng, lòng bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-tinh-hoa-hong/3356050/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.