12. ÁY NÁY, CHỘT DẠ VÀ ĐAU ĐỚN.
Đồng hồ dịch tới 11h47p đêm, Hề Hàn ném bút, cuối cùng cũng có thể kết thúc hành trình tăng ca dài dằn dặt này.
Tiểu Mạc lén lút trốn ra ngoài nghe điện thoại, sau đó mang theo 3 cốc trà sữa nơm nớp đi vào văn phòng, nhẹ nhàng đem một ly trà sữa hoa nhài còn vươn hơi ấm đặt lên bàn Hề Hàn, "Anh Hề, thật sự xin lỗi anh, hại anh tăng ca đến giờ này..."
Hề Hàn xoa mắt, đầu óc y đã sớm đơ ra, không còn sức để trách móc người khác, chỉ đáp, "Cảm ơn."
Tiểu Mạc lại đột nhiên khom lưng cúi người, lúc ngẩng lên mắt đã đỏ hoe, "Em rất rất xin lỗi!"
Hề Hàn nghe giọng cậu ta run run, có chút mềm lòng, "Hầy, không cần phải vậy."
Hề Hàn có chút bất đắt dĩ thở dài, an ủi, "Trong công việc sai chút cũng không sao, lần sau đừng để sai vậy nữa là được." . Đọc truyện tại _ Tr umTruyen. NE T _
"Ừm... Em nhất định sẽ nhớ bài học này." Tiểu Mạc hít mũi một cái, "Anh Hề anh về nhà sớm đi, em phải đi xin lỗi Lâm tổng. Bởi vì chuyện của em mà làm hai người phải hy sinh thời gian nghỉ ngơi..."
Hề Hàn khoác tay với cậu ta, bắt đầu thu dọn giấy tờ tán loạn trên bàn.
Một lúc sau Lâm Di Đông cầm áo khoác bước ra khỏi văn phòng cùng tiểu Mạc, không biết tiểu Mạc đã phải chịu cú sốc gì mà trông cả người giống như con chó con cơ nhỡ, toát lên vẻ u uất.
Rạng sáng 0h15p, Hề Hàn lại lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-tinh-dao-nguoc/200695/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.