33. ĐIỀU LÃNG PHÍ ĐÁNG NHẤT TRONG ĐỜI.
Sáng hôm sau Hề Hàn thức dậy kiểm tra lại lần chót, hành lý đã dọn từ từ hồi giữa tuần.
Y không phải kiểu người thích tích trữ đồ đạc trong nhà, chỉ cần thu dọn quần áo và nhu yếu phẩm hằng là được, còn thứ khá phiền phức chính là mấy thùng sách lớn.
Có câu nói, mua sách như núi đổ, đọc sách như kéo tơ, thời gian rảnh sau giờ làm việc quả thực quá ít, sách xem chưa xong càng ngày càng nhiều.
Trong thời đại báo chí suy thoái, các nhà xuất bản lớn đều dồn lực vào việc thiết kế, mỗi cuốn sách đều được thiết kế rất tỉ mỉ, nhìn vào trông giống một tác phẩm nghệ thuật không tầm thường.
Đương nhiên cũng có vài quyển sách theo y đã lâu, bìa ngoài bị thời gian mài mòn theo năm tháng, lộ ra dấu vết cũ kỹ rõ ràng, nhưng Hề Hàn lại không nỡ vứt, tất cả đều giữ lại.
Trừ đống sách thì nặng nhất là ghế sopha y mua, chỗ thuê mới không có nhiều nội thất, phòng khách chỉ có một cái ghế dài bằng gỗ có cảm giác năm tháng, ngồi xuống vừa cứng vừa không thoải mái, đối với eo lưng yếu đuối của sen xã hội mà nói thì không tốt lắm.
Chủ thuê tốt bụng, sau khi nói chuyện rõ ràng thì dọn hết những thứ y không cần thiết đi, Hề Hàn có thể mang đồ đạc tùy theo nhu cầu của mình.
Bình thường không mua sắm gì nhiều, nhưng những lúc thế này sẽ phát hiện bản thân có rất nhiều thứ để đó không dùng, cứ thế trồi ra ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-tinh-dao-nguoc/1323541/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.