Hắn nhân lúc trời chưa sáng, dẫn hai gã người hầu rời khỏi nơi ở Lưu Tĩnh Minh, theo cửa sau Lưu gia nhẹ nhàng rời đi.
Đoàn người cưỡi ngựa lúc tảng sáng, rất nhanh biến mất khôngcòn dấu vết ở trên đường, chỉ chốc lát sau, bọn họ đi tới trước một đạitrạch tráng lệ.
Thị vệ sớm nghe thấy tiếng vó ngựa, đem cánh cửa lớn mở rộng, đợi chủ nhân trở về.
Tốc độ không hề chậm lại, bọn họ giống như cơn gió thúc ngựa vượt qua cửa lớn, cưỡi ngựa thắng hướng theo chủ nhân, đến cầu thang trước đại sảnh mới dừng ngựa.
Hắn nhanh nhẹn xuống ngựa, đem roi ngựa trong tay giao chogia nô đứng chờ ở dưới cầu thang, đồng thời nói người hầu thiếp thân,“Các ngươi trở về phòng đi! Nghỉ ngơi một chút rồi theo ta vào cung.”
“Dạ.” Hai gã người hầu giọng đanh thép, chờ hắn khép cửa, mới xoay người tự trở về phòng mình.
Hắn vừa đóng cửa, đã nhìn thấy Ngô tổng quản chắp tay, cúi đầu hành lễ với hắn.
“Tiểu vương gia, ngài đã trở về!” Tuy rằng hiện tại là sángsớm, trời còn chưa sáng rõ, bất quá Ngô tổng quản vẫn cố gắng mỗi ngàythời gian đều như nhau, dẫn vài tỳ nữ, cùng đợi tiểu chủ tử hồi phủ,chăm sóc hắn cẩn thận.
Nguyên lai nam nhân cùng Lưu Tĩnh Minh triền miên một đêm, là tiểu vương gia Duẫn Khánh vương phủ, Ứng Vanh.
“Ừ. Chuẩn bị nước nóng trong phòng ta, ta muốn tắm rửa.” Hắn vừa đi vừa dặn dò.
Trời sáng còn phải vào cung một chuyến, cho nên hắn phải tranh thủ thời gian mà nghỉ ngơi một chút.
”Dạ, lão nô đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-quan-lien/1542771/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.