“ Nhã Nhã.” Cao Viên Viên khi xuống tới bàn làm việc của Trình An Nhã thì không thấy cô đâu nữa. Ngoài chỗ tài liệu rải rác xung quanh đó ra thì đồ đạc của cô đã thu xếp gọn gàng. Cao Viên Viên vội lấy điện thoại ra bấm gọi cho Trình An Nhã.
“Alo.”
“Nhã Nhã, cậu đâu rồi? Tớ xuống chỗ làm việc nhưng không thấy cậu đâu.”
“Tớ bị đuổi việc rồi mà, không dọn đi thì ở đó làm gì nữa?”
Cao Viên Viên ngưng chốc lát lại nói: “ Tớ nhất định sẽ xin A Tranh giúp cậu, hiện tại anh ấy hơi tức giận nên mới nói vậy thôi. Hay là tạm thời cậu cứ ở nhà đi, khi nào anh ấy suy nghĩ lại thì tớ sẽ báo cho cậu.”
Trình An Nhã vô lực, thở dài đáp: “ Cảm ơn ý tốt của cậu nhưng tớ sẽ không quay trở lại nơi đó nữa đâu. Công sức suốt ò năm trời của tớ không được công nhận, đồng nghiệp cũng không tôn trọng, bản thân bị vu khống tội danh mà còn chưa từng biết đến. Tớ đã chịu đựng đủ rồi.”
Cao Viên Viên: “ Tớ hiểu hết mà, nhưng cậu kiên trì thêm một chút, biết đâu...”
“ Viên Viên, đây là quyết định của tớ, tớ sẽ không quay trở lại đó lần hai đâu.”
Cao Viên Viên duy trì không lên tiếng. Mấy giây sau, Cao Viên Viên lựa chọn từ bỏ: “ Thôi được rồi, vậy cậu nghỉ việc ở đây rồi thì sau này làm gì? Ở mức độ này rồi khi xin việc sẽ gặp rất nhiều khó khăn.”
Trình Anh Nhã suy xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-vien-man-2-diu-dang-danh-rieng-cho-em/2877732/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.