Trình An Nhã bất lực ngồi gục xuống.
Gió thu mát rượi, nhè nhẹ thổi lướt qua mái tóc cô.
Trình An Nhã ngẩng mặt lên nhìn bầu trời, nhìn những đám mây trôi bồng bềnh kia, cô thở dài một hơi, chỉ muồn sống yên bình vui vẻ thôi cũng khó tới như vậy sao.
“ Bạn học kia, đây là giờ học, vì sao không vào lớp đi mà lại ngồi ngoài đây như vậy?” bỗng một giọng nói trầm ấm cất lên.
Trình An Nhã thuận theo giọng nói ấy mà quay đầu tìm kiếm hình bóng đối phương. Đứng trước mặt cô, thiếu niên với bộ đồng phục đơn giản, trên tay ôm một số tài liệu, gương mặt thanh tú, nhìn anh ấy ấm áp giống như ánh mặt trời vậy. Cô hoàn toàn bị đứng tim trước vẻ đẹp ấy, nhất thời không trả lời.
Thiếu niên kia một lần nữa lại cất lên giọng nói trầm ấm của mình hỏi: “ Bạn học, sao không mau về lớp của mình đi?”
Trình An Nhã bây giờ mới phản ứng lại, cô lúng túng đứng dậy nói: “ A, tôi là học sinh năm nhất tên Trình An Nhã, hôm nay tới trường đăng ký nhập học nhưng gặp một số chuyện nên mới ở đây.” sau đó ngón tay chỉ lên cành cây cao: “ Cặp sách của tôi đang ở đó, không cách nào lấy xuống được.”
Nghe thấy vậy, thiếu niên cũng đưa mắt nhìn theo, quả thực là có một chiếc cặp sách bị dắt trên cành cây, anh mau chóng tìm kiếm xung quanh một cây gậy dài rồi giúp cô lấy nó xuống.
Trình An Nhã vui vẻ ôm cặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-vien-man-2-diu-dang-danh-rieng-cho-em/2877729/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.