Khi quay trở lại lớp, Trình An Nhã được chào đón bởi một xô nước lạnh đổ từ trên cửa xuống. Cả người cô lập tức ướt sũng.
Mấy người trong lớp đang bận rộn chuyện của riêng mình, thấy một màn này thì không khỏi dồn hết sự chú ý về phía Trình An Nhã, xì xào xem trò vui. Bọn họ rì rầm đánh giá một lượt từ đầu đến chân Trình An Nhã.
Trình An Nhã mặt lạnh tanh nhìn lại cơ thể bị ướt sũng rồi đưa mắt tới nhìn ba người đang cười trào phúng ngồi trong lớp kia. Chả phải nói cũng biết ai là thủ phạm.
“ Trình An Nhã, trông mày đúng là xấu xí thật đấy, à không mày thậm chí còn không xứng với từ xấu xí.” Minh Nguyệt như thường lễ là người tiên phong nói trước.
Tiếp theo hai kia cũng hùa theo: “ Phải phải, vịt mà cũng đòi hóa thiên nga, kẻ thấp hèn cũng tơ tưởng được trèo cao.”
Không chỉ ba người họ cười cợt vì trò đùa lố bịch của mình mà cả lớp cũng kéo theo cười vào mặt cô. Trình An Nhã chỉ cảm thấy hành động của mấy người này vô cùng ấu trĩ.
Những tưởng Trình An Nhã một là tức giận hai là sẽ khóc nấc lên ầm ĩ nhưng có vẻ bọn họ đã nhầm. Biểu hiện của Trình An Nhã quá mức bình tĩnh khiến tất thảy bọn họ rất ngạc nhiên.
Trình An Nhã không thèm nán lại lâu, cô chậm rãi xoay người đi ra khỏi phòng học, hướng về phía tủ đồ cá nhân, lấy ra mọt túi đồ rồi trở vào phòng vệ sinh nữ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-vien-man-2-diu-dang-danh-rieng-cho-em/2877720/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.