Đông qua, xuân tới.
Cuộc sống tiếp tục tiếp diễn.
Năm học cũ trôi qua, lại bắt đầu một năm học mới.
Khoảng thời gian này Trình An Nhã cảm thấy cực kì bình yên, mỗi ngày chỉ có học và đi theo giúp đỡ Thẩm Tư Hoàng với tư cách là thư kí của hội trưởng hội học sinh.
Cứ tưởng cuộc sống cứ tiếp diễn như vậy cho tới ngày hôm nay, người nhà của cô gái đã chết do tai nạn kia đã tìm tới trường của cô.
Bọn họ đứng giữa sân trường la lói om sòm, khóc lóc ầm ĩ, khi nhìn thấy cô thì tức giận xông tới mắng chửi không ngừng, những người xung quanh xem thấy trò vui liền lôi điện thoại ra quay lại, mãi cho tới khi hiệu trưởng và chủ nhiệm đến dẹp loạn thì đám đông mới tản bớt. Những người có liên quan bao gồm cha mẹ cô gái họ Nguyễn kia và cô phải lên phòng hiệu trưởng.
“Bạn học Trình, hai vị này có quan hệ gì với em mà lại tới đây làm loạn?” Hiệu trưởng có vài phần tức giận hỏi.
“ Em không có quan hệ gì với họ hết.” ánh mắt Trình An Nhã mờ đục, nhàn nhạt trả lời.
“ Trình An Nhã!” Tiếng hít thở của mẹ Nguyễn nặng nề, giọng nói ngông cuồng: “ Nếu không phải do cha của mày thì con gái chúng tao có chết không hả?”
“ Bà cũng nói rồi đấy, đó là cha tôi chứ không phải là tôi.”
“ Nhưng mày là con gái của Trình Tiêu, là con gái của kẻ giết chết con gái tao.”
Trình An Nhã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-vien-man-2-diu-dang-danh-rieng-cho-em/2877710/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.