Chương trước
Chương sau
“Bây giờ em tính làm thế nào?”

Trình An Nhã cúi đầu, tỏ vẻ trấn định nói: “ Em vẫn còn ít tiền tiết kiệm… tạm thời tìm chỗ nào ở trước đã…”

“ Hay là tới ở nhà tôi đi?”

Lời nói này như một tia sét đánh ngang tai Trình An Nhã, cô chìm vào suy nghĩ của mình.

Trình An Nhã hoàn toàn không thể tin được, tựa hồ như hóa đá, nửa ngày mới dám nói: “ Anh chắc sẽ không có ý đồ gì với em đâu đấy chứ?”

Thẩm Tư Hoàng bất lực thở dài: “ Em ngây thơ như vậy, ở bên ngoài sẽ lại bị người ta lừa nữa thôi, chi bằng tới nhà tôi ở, dù sao thì căn nhà đó cũng cần người trông coi.”

“ Ủa, anh không ở đó à?”

Thẩm Tư Hoàng lắc đầu nói: “ Căn nhà đó ông nội tặng tôi nhưng sức khỏe ông hiện giờ không tốt, tôi không muốn để ông sống một mình, nhưng mà nhà của tôi cũng không thể bỏ hoang lâu như vậy.”

Trình An Nhã nhớ lại căn nhà sáng nay mình rời khỏi, là một căn biệt thự rộng lớn, khang trang, cứ như một mê cung vậy, nếu cô ở đó thì sao nhỉ. Ý nghĩ này được gạt đi nhanh chóng, cô nói: “ Tiền nhà chắc chắn sẽ rất đắt, em không có khả năng chi trả nổi đâu. Với cả cho một người ngoài như em vào ở, anh không sợ em lấy cắp thứ gì sao?”

“ Không sợ, bởi vì em có lấy trộm thì chưa chắc cũng không chạy thoát khỏi tôi được đâu.”

Nói cũng phải.

“ Hơn nữa, tôi đâu thiếu tiền tới mức phải lấy tiền nhà của em làm gì, em chỉ cần dọn dẹp và trông coi nơi đó giúp tôi là được.”

Trình An Nhã vẫn vô cùng đắn đo: “ Sẽ không phải anh muốn lợi dụng em đó chứ? Đến một người bạn chơi với em suốt hơn 10 năm là Cao Viên Viên còn quay ra cắn ngược lại em nữa kìa.”

“ Em nhìn lại mình xem có thứ gì để anh lợi dụng được không?”

Trình An Nhã cảm thấy lời nói này hơi xúc phạm à nha, nhưng nó cũng đúng.

“ Vậy em suy nghĩ thế nào?” Thẩm Tư Hoàng hỏi lại lần nữa.

Dừng mấy giây, Trình An Nhã mới trả lời: “ Thế… thế em ở tạm đó vài hôm…tìm được nhà mới em sẽ rời đi.”

“ Tùy em.”

Thế rồi Trình An Nhã lại trở về biệt thự ở khu SSS, lần này còn mang theo cả hành lý. Sau một lúc Thẩm Tư Hoàng giúp cô sắp xếp đồ đạc xong, anh lại ngồi xuống ghế sofa đọc tài liệu.

“ Cái đó, anh không đi làm à?”

“ Tôi là sếp, có thể làm ở bất cứ đâu.”



“Cũng, cũng phải ha…”

“ À đúng rồi, em nói em nghỉ việc ở công ty cũ rồi?”

Trình An Nhã chớp mắt: “ Vâng…”

“ Đến công ty tôi làm việc đi, vừa hay vị trí tổ trưởng phòng kinh doanh đang trống.”

Trình An Nhã sửng sốt, Thẩm Tư Hoàng cho cô cơ hội làm việc, không những vậy còn trực tiếp đưa lên vị trí tổ trưởng, này, có tính là đi cửa sau không nhỉ.

“ Em có thể hỏi lý do được không? Nếu là vì cảm thấy thương hại thì…”

“Không phải.” Thẩm Tư Hoàng đáp lại ngay lập tức: “ Bởi vì năng lực của em, em tiếp thu rất nhanh và giỏi ghi nhớ, các bản tài liệu cũng có thể dễ dàng tóm tắt và đưa ra được hướng giải quyết. Tôi là nhìn vào năng lực của em chứ không phải thương hại. Công ty tôi không chứa chấp người không có năng lực.”

“ Là vậy à…Nhưng vừa mới vào đã lên chức tổ trưởng, mọi người có cảm thấy là em đi cửa sau không?”

“ Ai dám ý kiến với quyết định của tôi.”

“ …” đúng là bá đạo thật.

Đôi mắt Trình An Nhã phừng phừng lên ngọn lửa: “ Thẩm tổng, cảm ơn anh rất nhiều, đời này cho dù có phải làm trâu làm ngựa cho anh thì em cũng cam tâm tình nguyện!”

Thẩm Tư Hoàng: “ …?”

Trình An Nhã mỉm cười tự tin nhìn thẳng vào mắt anh.

Thẩm Tư Hoàng không trả lời, chỉ đưa cho cô một xấp giấy tờ.

“ Đây là?” Trình An Nhã ngơ ngác hỏi.

“ Cách tốt nhất là để mọi người nhìn thấy được năng lực của em và công nhận nó. Nếu em có thể làm tốt được kế hoạch này thì có thể chứng minh rằng em hoàn toàn phù hợp vị trí tổ trưởng.”

Trình An Nhã mỉm cười thực rạng rỡ, ôm lấy tập tài liệu trong lòng: “ Thực sự rất cảm ơn anh!”

Sau đó, có vể Thẩm Tư Hoàng thực sự cảm thấy vui vẻ, ánh mắt anh nửa ôn nhu, nửa mê hoặc nhìn cô.

Trình An Nhã nghiêng đầu ra phía khác, biểu tình có chút không được tự nhiên, hỏi: “ Em có thể hỏi thêm một vấn đề nữa được không?”

“Ừm?”



“ Anh tại sao lại đối xử tốt với em như vậy?”

“...”

“ Chúng ta dù gì cũng 12 năm không gặp, anh vậy mà đưa em về tận nhà, cho em sống nhờ nhà của anh, còn cho em công việc nữa…”

“...”

“ Nếu là lúc trước thì còn có thể nói là trách nhiệm của hội trưởng hội học sinh, nhưng hiện tại thì lý do là gì vậy?”

Thẩm Tư Hoàng vẫn nhìn cô, cặp mắt nâu sẫm đào hoa, cực kì mê người. Qua mấy giây, anh mới trở về dáng vẻ thường ngày, mỉm cười nói: “ Hôm tốt nghiệp…”

“ Dạ?”

“ Nếu ngày hôm đó em tới gặp anh thì đã có câu trả lời rồi.”

“ Hả? Là gì vậy? Bây giờ anh nói cho em nghe cũng được mà.”

Thẩm Tư Hoàng nhàn nhã nói: “ Không được.”

“ Tại sao?” Trình An Nhã có hơi gấp gáp hỏi.

“ Nói ra bây giờ sẽ không thú vị, với lại, bầu không khí này cũng không trang trọng.”

Lông mày Trình An Nhã trùng xuống, vô cùng khó hiểu nhìn anh, nhưng nếu anh không trả lời, cô cũng không tiếp tục cưỡng cầu.

Lúc này, chuông điện thoại Thẩm Tư Hoàng reo lên, nói chuyện được một lúc thì anh quay sang bảo cô: “ Em gái tôi gặp chút chuyện, tôi đi giải quyết, em cứ tự nhiên đi. Ngày mai tới công ty, sẽ có người hướng dẫn em.”

Trình An Nhã ngoan ngoãn gật đầu: “ Được, em biết rồi.”

Thẩm Tư Hoàng rời khỏi, cô cảm thấy căn nhà trống trải hẳn. Tất nhiên là vậy rồi, căn biệt thự này rộng tới 500m2 lận, lại còn có một mình cô ở đây, làm sao mà không trống trải cho được.

Trình An Nhã mở điện thoại lên, gọi tới số của Cao Viên Viên, còn cho rằng đối phương không bắt máy, cô tính cúp điện thoại, nhưng trái với suy nghĩ của cô, Cao Viên Viên rất nhanh bắt máy.

“ Ồ , Nhã Nhã đó hả? Sao giờ cậu mới gọi điện cho tớ vậy?”

Nếu là lúc trước, Trình An Nhã sẽ cảm thấy giọng nói của Cao Viên Viên rất hay, nhưng hiện tại thì không.

“ Đến lúc này rồi mà cậu còn giả bộ cái gì vậy?”

“ Hả, cậu biết hết rồi hả?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.