Sau bữa tối, ông cụ Thẩm Nguyên, Thẩm Tư Hoàng và cha mẹ Lục cùng tới phòng khách xem Gala Tết, còn ba người Thẩm Nhược Giai vẫn ngồi trên bàn cơm uống rượu nói chuyện, dịp đoàn tụ như vậy rất hiếm có.
Kim giờ vừa điểm đúng 00:00, tiếng chuông điểm vang.
Pháo hoa hoành tráng nở rộ, phòng khách ầm ĩ không vì điều này mà yên tĩnh lại.
Chương trình trên ti vi rất náo nhiệt.
Lục Lệ Thành và Thẩm Nhược Giai sớm đã không để mắt ở đó, hai người dựa vào nhau cùng xem điện thoại, cùng cười rộ lên.
Lục Lệ Thành lười biếng dựa lên sô pha, tầm mắt lẳng lặng đặt trên người Thẩm Nhược Giai: " Giai Giai, chúc mừng năm mới!"
" Ừm." Thẩm Nhược Giai mỉm cuời: " Chúc mừng năm mới!"
Nghĩ ra gì đó, Thẩm Nhược Giai bật dậy nói: " Thay vì lì xì, chị có một món quà ý nghĩa hơn dành cho em đây! "
" Là gì?" Lục Lệ Thành chớp chớp đôi mắt to tròn của một chú cừu con nhìn Thẩm Nhược Giai.
" Khi em tốt nghiệp xong, hãy nói ra một điều ước, cho dù nó có khó cách mấy nhưng chị sẽ cố gắng giúp em thực hiện nó!" Thẩm Nhược Giai khoé miệng nhếch lên, nháy mắt đùa nghịch một cái với cậu.
Lục Lệ Thành đưa ngón tay út tới trước mặt cô: " Vậy móc ngoéo đi!"
" Em không tin chị ư?" Thẩm Nhược Giai bật cười, nhưng cũng đưa ngón út ra móc ngoéo với cậu: " Chị xin thề dưới pháo hoa này, chị sẵn sàng chấp nhận điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-vien-man-1-vi-anh-dang-yeu-nen-yeu-cung-dang/2837397/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.