Chớp mắt, Lục Hạ Tiên đã qua sinh nhật 5 tuổi. Cô bé đang cực kì háo hức đến ngày em bé trong bụng mẹ ra ngoài để chơi với cô.
Hiện tại bụng của Thẩm Nhược Giai to đến mức có chút dọa người, cả người cũng càng thêm mượt mà, giờ phút này đang ôm bụng soi gương mà kêu lên: "Thật đáng ghét, đều tại anh, thật sự là không có cách nào gặp người, anh xem đi, hiện tại đến trư cũng không như nữa, quả thực chính là một đầu voi, một đầu voi!"
Lục Lệ Thành thì gương mặt tươi cười, tuyệt không để ý ôm Thẩm Nhược Giai hôn lên tai cô một cái nói: "Anh thích voi."
Lục Hạ Tiên ngây ngô nói theo: " Mẹ, con cũng rất thích voi!"
Thẩm Nhược Giai thở dài bất lực nhìn tiểu cô nương nhà mình. Cô bé ngoan ngoãn, đáng yêu, lại còn rất xinh đẹp giống hệt cô nữa chứ, sinh ra một đứa con cực phẩm như vậy, Thẩm Nhược Giai cũng lấy làm tự hào.
Thẩm Nhược Giai dịu dàng xoa đầu Lục Hạ Tiên: " Ừm... cảm ơn bé con!"
" Mẹ, trong này là em trai hay em gái vậy ạ?" Lục Hạ Tiên tò mò chỉ vào bụng Thẩm Nhược Giai nói.
" Vậy tiểu tiên nữ của bố thích em trai hay em gái nào?"
Lục Hạ Tiên phi thường nghiêm túc suy nghĩ, sau đó trả lời: " Con thích cả hai, em gái thì sẽ cùng con chơi búp bê đồ hàng, còn em trai thì sẽ bảo vệ con mỗi khi con bị bắt nạt!"
" Vậy thật may mắn ha. Bởi vì con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-vien-man-1-vi-anh-dang-yeu-nen-yeu-cung-dang/2837394/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.