Màn đêm buông xuống, đèn đường sáng rực rỡ.
Trên đường ngựa xe như nước, bóng dáng hai người tuổi trẻ rất bắt mắt.
Cằm cô gái khẽ giương cao, bước chân như gió, mái tóc dài bồng bềnh gợn sóng theo từng bước đi.
Một nam sinh cao gầy, anh tuấn như ánh mặt trời thong dong đi theo phía sau cô.
“Này, đi nhanh như vậy làm gì?” Sở Hàng kêu lên.
Lý Đô Khả nghe vậy thì quay đầu nhìn cậu, mắt phượng hơi nhướng lên.
Tính cách cô lạnh nhạt, tính tình cũng không tốt như vậy, đối với người có quan hệ không thân thiết thường không thể nói quá hai câu.
Huống hồ, cô cũng không có ý định bắt chuyện với cậu nhóc trước mắt này.
Sở Hàng tựa như quen thuộc lại gần, “Chị gái nhỏ à, chị chờ tôi một chút, nếu không tôi không tìm thấy trạm tàu điện ngầm. Đến lúc đó tôi mà lạc thì chị giải thích như thế nào với chị Tiểu Kiều được đây!”
Lý Đô Khả thấy cậu ta giống như tên vô lại nhỏ, cô nheo mắt lại, hỏi: “Có ý gì hả? Hình như chúng ta cũng không quá thân quen!”
Lý Đô Khả có vóc dáng cao gầy, Sở Hàng lại còn cao hơn nửa cái đầu so với cô.
Cậu lười biếng đút tay vào trong túi, hơi cúi người tới gần cô, “Lúc chị gọi tôi là ‘ bạn trai ’…” Cậu cố ý kéo dài giọng điệu, “Thế mà lại không cảm thấy chúng ta không quen à!”
Nghe vậy, mặt Lý Đô Khả dần dần không kiềm chế được nóng lên.
Cô có tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-vi-em/2453142/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.