Một đêm ngủ ngon nên ngày hôm sau tinh thần sảng khoái dễ chịu, ngay cả bầu trời xanh đầy sương mù của Bắc Kinh trông cũng có vẻ vô cùng thời thượng.
Kiều Hải Tinh khẽ ngâm nga một khúc hát dân gian chuẩn bị đi làm, vừa mới ra khỏi tiểu khu thì nhìn thấy Xa Thừa Vũ đang dựa vào bên cạnh xe chờ cô.
Cô chầm chậm chạy qua, khó tin hỏi, “Xa tổng, anh đang đợi tôi sao?”
Xa Thừa Vũ hết sức buồn cười hỏi lại: “Bằng không thì sao?”
Kiều Hải Tinh vừa xấu hổ lại ngượng ngùng sững sờ đứng tại chỗ.
Xa Thừa Vũ gõ gõ cửa xe gọi cô: “Tỉnh lại đi, lên xe nào.”
“Ồ.” Kiều Hải Tinh lắc lư lên xe theo.
Xe không chạy đến công ty ngay mà tới một cửa hàng bán đồ ăn sáng.
Kiều Hải Tinh: “Hả? Chúng ta không đi làm hay sao ạ?”
Xa Thừa Vũ: “Ăn sáng xong rồi đi, sẽ rất nhanh thôi.”
Kiều Hải Tinh cười đến cong cong đôi mắt, “Được ạ!”
Xa Thừa Vũ chọn hai bát cháo và hai món chính, sự thèm ăn của Kiều Hải Tinh hoàn toàn được giải phóng, “Oa, đều là những món tôi thích nè! Trước kia hồi còn ở khu nhà cũ, tôi thích nhất cháo bí đỏ của nhà bọn họ, bây giờ mỗi lần nghĩ tới đều sẽ chảy nước miếng, ha ha!”
Xa Thừa Vũ mỉm cười, đẩy bát đũa về phía cô, “Thích thì ăn nhiều một chút.”
Kiều Hải Tinh gật đầu, “Vâng ạ!”
Cháo bí đỏ làm phỏng đầu lưỡi, cô lấy tay dùng sức quạt gió. Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-vi-em/2453113/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.