Kiều Hải Tinh: A A A, không, anh không muốn đâuuu!!!
Gương mặt cô gái nhỏ lúc xanh lúc đỏ, đôi mắt lúng liếng, Xa Thừa Vũ nín cười, hỏi: “Vừa rồi không phải em nói rất lớn tiếng hay sao?”
Kiều Hải Tinh phồng má, “Cái đó…… em còn đang trưởng thành……
Trời má!!! Cô đang nói cái gì vậyyyy?!
Đôi mắt Xa Thừa Vũ chứa đầy ý cười, anh bước lại gần cô hơn, duỗi tay ôm lấy vòng eo mềm mại.
Kiều Hải Tinh hít một hơi, đôi mắt ngay lập tức mở to.
Bàn tay của người đàn ông khẽ nhéo một cái trên eo cô, làm bộ muốn đi xuống, Kiều Hải Tinh vội vàng đè lại bàn tay đang làm loạn khắp nơi kia.
Không! Anh không thể làm thế được! Em vẫn chỉ là cô bé con thôiii!!!
Xa Thừa Vũ rốt cuộc không nhịn được cười ra tiếng, gõ gõ đầu nhỏ của Kiều Hải Tinh rồi hỏi: “Nghĩ đi đâu đấy?”
Gì???
Bạn học Tiểu Kiều đã thầm đào hố sâu mấy dặm trong lòng: “Đâu có, đâu có gì đâu ạ!”
Xa Thừa Vũ: “Đi nào, đi ăn cơm!” Nói xong anh sải chân dài bước ra khỏi phòng họp, đi đến trước cửa lớn công ty thì dừng lại chờ cô.
Kiều Hải Tinh lộc cộc đuổi kịp, hỏi: “Chúng ta cùng đi ăn cơm ạ? Như vậy có không ổn hay không?”
Xa Thừa Vũ: “Anh ăn cơm với Tiểu Xuyên và Sở Hàng suốt mà có ai thấy không ổn đâu.”
Kiều Hải Tinh nhỏ giọng lẩm bẩm: “Sao mà giống nhau được cơ chứ, em chính là một cô gái xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-vi-em/2453096/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.