Xa Thừa Vũ bận rộn bên Mỹ gần nửa tháng, sau đó lại bay đến Châu Âu ba ngày, thời điểm trở lại Bắc Kinh đã là cuối tháng 12.
Vào đông tiết trời giá rét, không khí lạnh căm như muốn đóng băng.
Kể từ sau khi rời đi ngày hôm đó, Địch An Hòa không còn xuất hiện nữa.
Kiều Hải Tinh và Tiểu Xuyên nói chuyện về Địch An Hòa cho Xa Thừa Vũ, nhưng mọi người đã làm mọi cách mà vẫn không thể tìm được anh ta.
Một người sống sờ sờ, lại bốc hơi khỏi nhân gian một lần nữa.
Cho đến ngày đó, một vị luật sư tới tìm Xa Thừa Vũ.
Luật sư đưa ra giấy hành nghề, sau đó giao cho Xa Thừa Vũ ba loại tài liệu: Một phần là giấy chứng tử của Địch An Hòa, một phần là di chúc của anh ta, còn có một chiếc USB.
Xa Thừa Vũ tiếp nhận giấy chứng tử của Địch An Hòa. Đôi môi anh mím chặt, hốc mắt đỏ bừng, thật lâu không nói gì.
Luật sư nói: “Anh Địch đã qua đời vào ba ngày trước, khi còn sống, anh ấy từng sử dụng ma túy trong một thời gian dài, thân thể đã suy kiệt nghiêm trọng. Trong khoảng thời gian này, anh Địch đang cưỡng chế cai nghiện, đáng tiếc là anh ấy vẫn không thể qua khỏi sau khi trải qua những phản ứng của các loại bệnh biến chứng.”
Xa Thừa Vũ quay đầu nhìn anh ta, anh cau mày, hốc mắt đỏ bừng, giọng nói tràn đầy ngạc nhiên: “Anh nói Địch An Hòa nghiện ma túy?”
Luật sư gật đầu, “Đúng vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-vi-em/2453070/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.