Hôm qua hôn hạnh phúc của tôi
Hôm nay đã trở thành hư ảo
Tình yêu chân thành tôi có được
Chưa bao giờ có thể bền lâu
- Heine -
Chu Lập Đông về công ty nghỉ một lúc lâu mới cảm thấy dễ chịu một chút.
Nhìn thấy Thẩm Lợi, anh không ngạc nhiên, chỉ ôn tồn nói: “Xin lỗi, sáng nay anh giận quá!”
Càng nhìn càng thấy anh nhã nhặn bao nhiêu, Thẩm Lợi càng lo lắng bấy nhiêu: “Lập Đông, anh tha thử cho em!... Em xin anh, em chỉ nhất thời bị cámdỗ!”
“Em đừng nói gì nữa!” Chu Lập Đông ngắt lời cô.
“Không, em yêu anh. Lập Đông, em yêu anh,…” Thẩm Lợi càng hận rằng không thểmóc được trái tim của mình ra cho anh xem, “Em chỉ không chịu đựng dượcviệc anh lạnh nhạt với em! Nên mới…”
Chu Lập Đông bình tĩnh nhìn Thẩm Lợi hấp tấp giải thích, “Nói nhỏ thôi, đang ở công ty, nếu em không ngại người ngoài biết!”
Thẩm Lợi giống như một con gà trống bị thua, cúi đầu lao vào ghế sô pha khóc lớn, vừa khóc vừa nói: “Vì sao anh không tin em yêu anh?... Vì sao anhkhông tin?... Lập Đông, em yêu anh như thế…”
Chu Lập Đông khôngđộng lòng, giọng của anh bình tĩnh như chưa bao giờ bình tĩnh đến thế,anh nói khẽ: “Không, em không yêu con người anh mà là bề ngoài của anh,em không để ý đến con người anh, mà là diện mạo, học vị của anh… Nhữngđiều em yêu chỉ là hư vinh! Có nhiều lần, em tự hào giới thiệu với mọingười anh là chồng sắp cưới của em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-uoc-hen/2412328/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.