Chỉ trách chúng ta yêu nhau quá mãnh liệt và sâu đậm
Nên khi tỉnh mộng chỉ biết yên lặng vẫy tay
Nếu lúc gặp nhau có thể kiềm nén những rung động của tâm hồn
Có lẽ đêm nay ta sẽ không khiến mình chìm trong nỗi nhớ trầm luân
- Diêu Kiêm -
"Có những người cả đời không thể ở bên nhau, nhưng có một tình yêu giấu trong tim, nhớ nhung suốt cả cuộc đời."
Chu Lập Đông đã không nhớ rốt cuộc anh do đâu biết được câu nói này, chỉbiết rằng bỗng nhiên lúc này nó lại hiện lên trong đầu anh.
Đứngtrên tầng 18 nhìn xuống cảnh ban đêm dưới ánh đèn đường, anh cảm thấylòng mình vô cùng lạnh lẽo. Bỗng nhiên có vật gì đó bay vào mắt, anhtháo kính lấy tay khẽ dụi mắt, trên ngón tay có những hạt cát nhỏ, anhtừ từ xoa tay, trong đầu cảm thấy trống rỗng, không thoát khỏi được cảmgiác buồn rầu chán nản.
Lúc anh đeo kính lên, trước mắt anh lại hiện lên hình ảnh phồn hoa của thành phố vào cuối ngày, xe cộ đi lại nườm nượp và ầm ĩ.
"Mình làm sao thế?"
Anh tự giễu cợt mình, bình thường anh không phải là một người đa sầu đa cảm như vậy.
Thẩm Lợi đã đứng ngoài cửa đợi anh, cô mặc đồ GUCCI, trang điểm rất lộng lẫy và tinh tế.
“Lập Đông, anh xong chưa?"
Chu Lập Đông cầm chiếc áo vest màu xám nhạt, trả lời: "Xong rồi! Anh đi ngay đây”
Thẩm Lợi là vợ sắp cưới của Chu Lập Đông, cũng là người thừa kế công ty vớitổng giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-uoc-hen/2412315/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.