Vị tài xế được lệnh của Tâm Như chở Lệ Dĩnh đến điểm mà cô đã dặn trước, không được dừng lại dù có bất cứ chuyện gì. Xong việc không cần đến đón cô. Mà muốn đến đón cũng không thể nữa, vị tài xế vút liền một mạch hướng Đài Trung thẳng tiến, bây giờ đã ở rất xa. Đây là ngoại ô Đài Bắc, anh này lại hướng sang Đài Trung, căn bản là càng ngày càng xa khách sạn nơi Lệ Dĩnh muốn đến.
Lệ Dĩnh không rõ đường xá ở Đài Loan, thỉnh thoảng sốt ruột hỏi lái xe. Khi nãy cô đi taxi cũng chỉ mất một tiếng đã tới nhà Quỳnh Dao nhưng giờ xe đã đi gần hai tiếng mà khách sạn vẫn chưa thấy đâu, đường ở đây hoàn toàn không giống con đường mà cô đã đi. Đương nhiên cô không sợ vị tài xế này có ý gì khác vì do đích thân Tâm Như dặn dò, cô chỉ lo anh ta cũng như cô, không nắm rõ đường mà thôi.
"Tiểu thư, cô yên tâm, chỉ 10 phút nữa là tới thôi." - Nhận thấy sự lo lắng trên nét mặt của Lệ Dĩnh, vị tài xế lên tiếng trấn an. Lệ Dĩnh cũng chỉ còn cách kiên nhẫn ngồi đợi.
"Nancy, em về muộn một chút, chị không cần lo lắng"
"Không sao, em không cần gấp" - Lệ Dĩnh ngạc nhiên trong âm điệu của Nancy không những không có sự gấp gáp lo lắng như mọi khi, hơn nữa còn có sự háo hức thích thú.
Hơn mười phút sau, chiếc xe dừng lại bên cạnh một cái hồ lớn, trời tối, có căng mắt nhìn ra xa Lệ Dĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tu-nam-bat-fanfic-hoa-dinh/1966160/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.