Nguyên liệu cũng không có gì nên chẳng mấy chốc Lệ Dĩnh đã nấu xong bữa ăn đơn giản cho Kiến Hoa. Anh đã ngồi sẵn trên bàn một vẻ mặt chờ đợi, không phải là tò mò biết cô nấu món gì mà là háo hức được thưởng thức món ăn cô đích thân nấu cho anh.
Hai món ăn được đặt lên bàn, hoàn toàn thanh nhã và tốt cho người đang bệnh, đương nhiên vì nó đều một màu trắng. Cũng chỉ có thể làm được hai món này từ những thứ có trong tủ lạnh, một là cháo trắng, còn có chút hành có tác dụng hạ sốt...còn một món thứ hai là món tủ của bất kỳ cô gái nào...đó chính là trứng luộc. Nguyên liệu chỉ có vậy, cơ bản không thể đòi hỏi gì hơn.
"Anh ăn một chút đi" - Vừa nói Lệ Dĩnh vừa đẩy tô cháo bốc hơi nghi ngút đến trước mặt Kiến Hoa, trước đó còn không quên thổi qua một lượt.
"Người ốm cần phải được chăm sóc, em bón cho anh"
Lệ Dĩnh chu mỏ nguýt Kiến Hoa, tất cả những việc anh làm trong phim giờ đều muốn đổi lại để cô làm bù sao. Cậy mình là người ốm mà bắt nạt người khác. Đợi anh khỏi rồi, xem cô xử anh ra sao.
"Là sư phụ của người ta cũng đâu phải là Tiểu Hoắc mà nũng nịu như vậy" - Lệ Dĩnh nói vậy nhưng vẫn chuyển sang ghế bên cạnh Kiến Hoa, cẩn thận bón từng thìa cháo cho anh. Món này có ngon hay không anh còn không biết, cô cứ đưa tới là mở miệng nhuốt thôi. Sư phụ này cũng thật ngoan.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-tu-nam-bat-fanfic-hoa-dinh/1966097/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.