“Tích Triều, đến ăn bánh chưng!”
Thích Thiếu Thương bị kích động, còn chưa vào đến nhà đã lớn tiếng gọi.
Hôm nay là tết Đoan Ngọ, vốn định cùng Tích Triều ra ngoài ăn, nhưng cậu lại nói bên ngoài không tốt bằng trong nhà, chính mình cũng không kiên trì nữa, dù sao cũng không phải ngày gì đặc biệt, chỉ cần cùng cậu một chỗ là tốt rồi, không sao cả, khà khà, ai bảo ta là lão công biết săn sóc đâu. Bất quá, lời này cũng tuyệt đối không thể để Tích Triều nghe thấy.
Bởi vì hôm nay là ngày lễ, nên anh càng thêm tưởng niệm người kia. Thích Thiếu Thương đã sớm hoàn thành công việc, rảnh rỗi, lại tuyệt không muốn vào ngày này mà đi tăng ca, tuy rằng cũng không phải ngày lễ gì lớn, nhưng là một ngày lễ truyền thống a. Lão tổ tông gì đó luôn không thể vứt bỏ mà!
Đóng kỹ cửa, kỳ quái, thế nhưng không ai đáp lại. Còn chưa có trở về sao? Đi đến phòng bếp chuẩn bị lấy nước lạnh ướp bánh (ta không hiểu sao bánh chưng mà phải ngâm nước nha, nhưng QT kaka nói vại đấy =))),cái thời tiết quỷ quái này, mới vừa đến tháng 6 đã nóng muốn chết!
Vừa tất tất tác tác tìm được chiếc lọ thích hợp đến đựng, thanh âm quen thuộc đã từ phía sau lưng truyền đến, “Đã về?”
“A, anh mang rất nhiều bánh chưng về, chúng ta…”
Theo thói quen quay đầu lại, hướng người nọ thi triển tuyệt kĩ má lúm đồng tiền của mình, thì trong nháy mắt xoay người ấy, Thích Thiếu Thương suýt nữa sặc nước miếng ——
Người nọ đứng trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-trong-tay/124103/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.