Ánh mắt nghi hoặc Tô Uyển Ân lấp lửng nhìn Lạc Hạo Đình. Những lời anh vừa mới nói là có ý gì?
Thế nhưng Lạc Hạo Đình không những không có ý muốn giải thích với cô mà còn dùng ánh mắt tàn nhẫn nhìn cô, làn môi nhếch lên nụ cười xảo quyệt.
Đây là người đàn ông vừa mới kết hôn với cô sao?
Không… cô hi vọng là không phải.
Dường như sự nhu tình ấm áp trong làn mắt anh tuyệt nhiên biến mất, thay vào đó là cái gì đó xa lạ và lãnh đạm, khiến cô lạnh hết sống lưng.
“Mau đứng lên!” Thanh âm cao lãnh, không chút hơi ấm nào, thân hình cao lớn đứng cạnh giường, như sói hoang tàn bạo, ánh mắt vững vàng khoá chặt thân thể người phụ nữ trên giường.
Tô Uyển Ân thẫn người ra như vô hồn, cô hoàn toàn không nghe thấy mệnh lệnh của anh, làn váy trắng ngần phảng phất, lộ rõ đôi chân thon dài thướt mướt, sâu hơn nữa là chiếc quần lót màu hồng cánh sen. Toàn thân cô mềm nhũn như bị cả đỉnh núi Thái Sơn đè nặng, điều đó khiến đáy mắt Lạc Hạo Đình càng thêm tăm tối.
Tận sâu trong tâm anh dấy lên một chút thương tình, nhìn người phụ nữ như hoa như ngọc trước mặt, bụng dưới của anh nóng ran. Chết tiệt! Cái loại cảm giác này đã lâu rồi không xuất hiện, sao lại là hôm nay chứ! Điều đó làm anh không vui vẻ gì, mà ngược lại lại có chút ghét bỏ, anh ghét bị người ta điều khiển cảm xúc.
Mặt mày tối sầm lại, anh thô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-trong-dau-thuong/2515514/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.