Thân xác Tô Uyển Ân hoàn toàn xụi lơ, bất động trong vòng tay anh, từng bước chân cô nặng trĩu như cõng cả đỉnh núi Thái Sơn trên lưng, linh hồn hoàn toàn bị cơn đau làm cho tiêu tán. Trong mắt đám người hầu, cô là người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian, bởi vì, Lạc thiếu gia của bọn họ chưa từng ân cần với một ai như thế. Nhưng, họ đâu có biết rằng, đằng sau sự dịu dàng kia, là cả một thế giới kinh sợ, kinh sợ hơn cả nơi ở của ác quỷ nghìn năm.
“Đúng là chỉ có thiếu gia mới có cách dỗ thiếu phu nhân thôi!” Một người trong số đám người hầu lên tiếng khen ngợi.
“Thiếu phu nhân, cô thật có phúc.” Tiểu Thanh cũng hùa theo đám kia thốt lên.
Khoé miệng Lạc Hạo Đình nhếch lên nụ cười thoả mãn, cánh tay vững vàng siết chặt Tô Uyển Ân hơn, một giây kế tiếp, anh liền thô bạo lôi cô vào ngực mình.
Những cặp mắt xung quanh sáng quắt lên vì ghen tỵ với sự ngọt ngào của đôi vợ chồng trẻ, nhưng đâu ai biết, thể xác cô đau tới mức nào, thậm chí tim gan cô cũng đang bị mổ xẻ ra thành từng mảnh vụn.
“Đừng có chưng mãi bộ mặt như đưa đám thế! Cười lên cái đi.”
Hơi thở nam tính mang đầy ý niệm doạ dẫm bao quanh lấy người cô, trong lòng cô loé lên tia khổ sở, khoé miệng đau đớn hé lên nụ cười, nụ cười đắng buốt tận tâm can. Cô thừa biết, nếu như mình không nghe lời, thì anh cũng sẽ có cách để cô phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-trong-dau-thuong/2509231/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.