Thở dài rồi lại thở dài, nỗi đau tràn ngập trong lục phủ ngũ tạng của cô, giống như sắp di căn lên não bộ.
Bắt cô tới Lạc Thị, khác gì đẩy cô sa vào miệng cọp, nhưng cô cũng không thể mất đi công việc, thời buổi này kiếm việc cực kì khó, hơn nữa, còn là công việc mà cô khá yêu thích lại càng khó hơn.
Ủ dột thu dọn đồ đạc, sắc mặt cô chẳng khác gì cái xác ướp, trắng bệch lại lạnh tanh.
Nghĩ tới thẻ tín dụng đang ở mức con số âm, số tiền nợ Lạc Hạo Đình còn chưa trả, lại thêm tiền ăn ở hàng tháng, lòng cô truyền tới một tia xót xa, cô cũng đâu thể cứ dựa vào Tôn Nguyệt Di mãi như thế!
Chỉ là cô không hiểu, vì sao phải là cô?
Rõ ràng trong đội ngũ được điều chuyển đều là những người rất chuyên nghiệp, lại dày dặn kinh nghiệm, còn cô, vào công ty chưa tới một ngày, còn chưa đâu vào đâu, đã được giao trọng trách lớn trên vai, cô thật sự không tin tưởng vào khả năng thích ứng của bản thân một chút nào! Lỡ như làm gì sai, thì có lẽ cô chỉ còn nước dâng cái mạng nhỏ này lên cho người ta luôn mất.
Theo như chỉ thị, đội ngũ thiết kế quảng cáo độc quyền sẽ bắt đầu tới Lạc Thị nhận việc ngay trong chiều hôm nay. Tô Uyển Ân thở dài trong lòng, cô thực không rõ là mình được nhận vào J&T hay Lạc Thị nữa.
Sau mười lăm phút di chuyển bằng xe hơi, đoàn bốn người J&T đã có mặt tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-trong-dau-thuong/2509117/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.