Đôi mày Tô Uyển Ân khẽ rục rịch, một giây sau đó, cô dùng hết sức lăn lộn trên giường, rầm lên một tiếng, thân thể mỏng manh lập tức đã ngã đùng trên đất, cô muốn dùng cái đau xác thịt để vùi lấp đi sự khống chế của xuân dược trong người mình.
Cảnh Mặc Vũ hơi nhíu mày, ánh mắt loé lên tia kinh ngạc, lăn lộn bao nhiêu năm trong giới giang hồ, buôn lậu súng ống, kim cương, chưa có việc gì là anh chưa từng làm qua, nhưng, đây là lần đầu tiên anh được chiêm ngưỡng cảnh tượng người phụ nữ không thương tiếc mà khiến bản thân bị thương như thế!
“Đừng… cô quên mất là mình đang mang thai sao?”
Mặt Cảnh Mặc Vũ lập tức đen lại, ánh mắt rét lạnh, cú ngã ban nãy của cô quả thực rất nguy hiểm, nếu mẹ con cô có việc gì, thì anh ta sẽ bứt dứt lương tâm cả đời mất.
Hử! Đại ca xã hội đen nay lại có lương tâm cơ đấy!
Không phải buồn cười lắm sao?
Nhưng mà kì lạ thật, cứ mỗi khi liếc mắt tới gương mặt như đoá u lan kia, anh ta lại không thể cưỡng nổi mà tràn lên lòng thương xót.
Thân ảnh cao lớn tức tốc lao tới, bế bổng cô lên, mặc cho bị cô bấu víu lên da thịt đau đớn, anh ta vẫn nhất định không buông tay, cư nhiên đi thẳng tới phòng tắm, đặt cô nằm vào buồng, xả nước xối xả lên người cô, giúp cô hạ nhiệt.
Vào thời khắc ấy, Tô Uyển Ân mới buông xuống được tản đá nặng trĩu trong lòng, thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-trong-dau-thuong/2509082/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.