Màn đêm buông xuống, bóng tối lên ngôi cai trị một khoảng không rộng lớn, không gian chìm sâu trong sự tĩnh lặng, độc tôn tiếng sóng biển rì rào, thoang thoảng cơn gió biển lướt qua, thổi bay bay mấy chiếc chuông gió treo trên sợi dây chằng chịt ánh đèn lấp lấp lánh trước lều trại.
Bếp than đỏ hồng, khói trắng nghi ngút bốc lên, quyện cùng hương thơm phưng phức của mùi xiên nướng.
Đàn ông nướng thịt, phụ nữ thảnh thơi ngồi cạnh nhau ngắm biển đêm, tâm tình không một gợn sóng.
Giây phút không phải chạy đua với những xô bồ thật là bình yên!
"Di Di... Anh đặc biệt nướng cho em đó, thử xem."
Không gian yên ắng bị đánh tan, Ôn Dụ Thiên mang một dĩa xiên nướng đi tới, đặt xuống trước mặt Tôn Nguyệt Di, chững lại mấy giây ngắn ngủi, ngẩng ánh mắt thâm tình lên nhìn cô.
Tô Uyển Ân liên tục quét mắt qua lại giữa hai người kia, một người tích cực tấn công, người còn lại trơ lì như cục đá vô tri. Dẫu rằng Ôn Dụ Thiên nổi danh là tay chơi bạc tỷ nhưng từ sau khi gặp Tôn Nguyệt Di, anh ta đã thay tính đổi nết, giờ đây đã là tổng giám đốc cấp cao của công ty gia đình, mấy tháng liền không gái gú, không chơi bời, cứ hễ có thời gian thảnh thơi lại tìm tới Tôn Nguyệt Di.
Có lẽ, anh ta đã sớm xem Nguyệt Di là bến đỗ bình yên cuối cùng sau mọi sóng gió.
Đây cũng là lần đầu tiên anh ta kiên trì tới vậy!
Kỳ thực, lòng Tôn Nguyệt Di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-trong-dau-thuong/2509065/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.