-….khác nào bán rẻ nhân cách! Vớ lại hôm nay con đưa bác vào đây đâu phải để lấy đi tiền và nhận lời cảm ơn cuả bác!
-Ơ! Con cho bác xin lỗi, bác không có ý đó đâu!
-Dạ không sao ạ! Hihi!
Nó gượng cười chua chát
-À mà nãy giờ bác quên không hỏi con bao nhiêu tuổi? Ông hỏi để chữa cháy
-Dạ con 24! Còn vừa tốt nghệp và giờ đi làm được hơn một tuần rồi!
-Ukm, bằng tuổi con gái ta. Thế con đang làm ở đâu?
-Dạ, con làm ở tập đoàn Thành Long ạ!
-Hả? Ông tròn mắt
-Sao ạ?
-À..không có gì?
Nó cười nhìn đồng hồ, 8h15
-Thôi, bác nghỉ ngơi đi, cháu đã gọi cho vợ bác rồi, chắc tí bác gái vào đây thôi! Giờ cháu xin phép cháu phải đi rồi! Nó đứng dậy
-Cho ta địa chỉ để hôm bữa ta qua cảm ơn!
-Dạ không cần đâu ạ! Nếu có duyên bác cháu ta sẽ gặp lại!
Nói xong nó chào ông rồi đi ra luôn, bỏ lại đằng sau là một nụ cười cùng những cái gật đầu hài lòng. May quá, quần áo không bị dơ, nó lên xe. Xe nó vụt đi ra khỏi cổng bệnh viện, cũng vừa lúc ấy, một chiếc SH trắng đi vào. Đến công ty, nó mau mải vào phòng làm việc. Mấy anh chị đã biết lí do nó đến muộn nên phải qua một đợt tra khảo thì nó mới làm việc được. Một ngày làm việc đầy hiệu quả, nó cùng e Dream huyền thoại trở về. Thấy thèm nó vô quán bên đường mua nước mía. Trong lúc chờ đợi, nó đưa mắt nhìn xung quanh, HN cuối hạ đầu thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hanh-phuc-troi-ban-chang-ngoc-nha-ngheo-va-nang-tieu-thu-danh-da/67540/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.